webnovel

Lệ tiên sinh à, đường tình duyên của ngươi thắm rồi !

作者: Tử Hạ Mộc
现代言情
連載 · 536.1K 流覽
  • 1943 章
    內容
  • 5.0
    119 評分
  • NO.200+
    鼎力相助
摘要

Chàng trai với ba búi tóc nhỏ xinh, hai tay ôm lấy ngực đầy uất ức, nói với ông Lý. "Tôi là đứa con mang trong mình dòng máu của ông, ông nhất định phải cứu mẹ tôi... nếu không tôi sẽ kiện ông vì tội đã bỏ rơi con cái" Lý Giang nhướn mày: "Tôi thậm chí không có vợ. Làm sao tôi có thể có con trai?" Chủ tịch Lý vừa định bỏ đi thì bỗng một cô bé đáng yêu, trên tay đang bế búp bê barbie chạy vào, ôm chặt lấy đùi ông và hét lớn: "Xin hãy cứu mẹ con, nếu không con sẽ không buông." Chủ tịch Lý bị chàng trai có ba búi tóc nhỏ xinh kéo lấy tay đặt lên cơ thể của người phụ nữ xa lạ. Từ dạo đó trở đi, Lý Giang luôn nghĩ về người phụ nữ ấy với mong muốn được chịu trách nhiệm với cô trong suốt phần đời còn lại...

Chapter 1Chương 1: Tôi sẽ không chịu trách nhiệm

" Đau quá…"

Trong căn phòng tối, người phụ nữ khẽ phát ra những âm thanh rên rỉ thì thầm nhưng người đàn ông đang nằm trên cơ thể cô lại chưa hề có ý định dừng lại. Bàn tay đau đớn của cô siết chặt tấm lưng trần với những khối cơ chắc nịch của anh khiến làn da sáng bóng có đôi chỗ bị xước nhẹ.

Người phụ nữ càng đau đớn thì đàn ông càng hưng phấn dữ dội.

" Ồ…"

Anh ta thốt lên với một sự khinh miệt vô tận. Bản thân anh cũng không biết phải mất bao lâu thì người phụ nữ này mới được đặt trở lại giường.

Mạc Thanh Yên đã bất tỉnh, cô ấy gầy và yếu ớt đến mức không thể nào đáp ứng nổi những yêu cầu nhục dục đó. Ngay cả khi cô đã uống các loại thuốc kích thích thì sự đau đớn vẫn chiếm hữu lấy toàn bộ cơ thể cô một cách rõ ràng và mạnh bạo.

Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên tỉnh dậy mà hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

 " Xoẹt…"

 Ánh sáng chói lóa xuất hiện ập vào một cách đột ngột. Theo phản xạ tự nhiên, Mạc Thanh Yên kéo tấm chăn lên che đi khuôn mặt mệt mỏi của mình.

Người đàn ông vừa kéo rèm cửa có một vẻ đẹp đầy mê hoặc. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, ngắm nhìn người phụ nữ yếu đuối đang cố che chắn bằng tấm chăn mỏng. Anh khẽ nở một nụ cười lạnh lùng…

" Đối với phụ nữ, dù có đến từ đâu và bị sai khiến bởi bất cứ ai thì xin hãy nhớ rằng tôi sẽ không bao giờ chịu trách nhiệm hay có cảm giác tội lỗi. Sau này đừng bao giờ đến tìm tôi"

Giọng anh khi thốt ra những lời đó lạnh lùng tựa như cực Bắc của trái đất. Anh nhặt quần áo lên và vội vàng mặc lên người. Nghĩ đến những việc xảy ra đêm hôm qua, anh lại càng cảm thấy khó chịu bởi sau cùng chuyện xảy ra âu cũng là do âm mưu của ai đó đã chuốc thuốc cho anh.

Liệu người đó có âm mưu gì? Dù là gì đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không để tin tức này lộ ra ngoài.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, anh liếc nhìn vào giường. Người phụ nữ kia đã bị bịt mắt nhưng dù cho mục đích của cô là gì thì nó hoàn toàn vô dụng đối với anh.

Anh nhanh chóng mặc giày và mở cửa bước đi.

Trên giường, Mạc Thanh Yên không hề nghe thấy bất cứ một tiếng động nào. Cô đã ngủ một giấc ngủ sâu bởi quá mệt mỏi, cô vẫn thường ngủ nhiều như thế. Sau khi nghĩ về những chuyện xảy ra đêm qua, cô mới trở nên tỉnh táo hơn.

Tiếng chuông điện thoại đã đánh thức cô dậy. Với tay lấy chiếc điện thoại đang reo inh ỏi trên bàn, cô nhấc máy.

" Có chuyện gì vậy?"

" Chị đã ở đâu suốt đêm qua vậy? em không thấy chị ở trong phòng đấy"

Mạc Thanh Tuyết đã đưa phóng viên đến để chụp hình toàn cảnh cưỡng hiếp nhưng đến phòng 807 thì lại không thấy ai. Vì vậy anh ta chỉ có thể gọi cho tôi để hỏi rõ ngọn ngành. Mọi thứ tối qua cô đã sắp xếp quá hoàn hảo, tại sao lại không thành cơ chứ?

Mạc Thanh Yên bị tổn thương khắp cơ thể, biết rằng Thanh Tuyết không thể giúp gì được cho mình nhưng vẫn đáp lại:

" Có phải thẻ phòng anh đưa là 801 không?

Mạc Thanh Tuyết hơi ngạc nhiên " 801 ư? Chẳng lẽ tôi có sự nhầm lẫn?"

Mạc Thanh Yên bỗng hét lớn. Trong khoảnh khắc, cô phát hiện ra mình đang trong trạng thái trần truồng, cô sợ hãi ngồi bật dậy.

Nhìn thấy những dấu vết trên cơ thể, Thanh Yên chắc chắn rằng mình đang mơ bởi những vết hôn trên ngực cô rất kỳ lạ.

Cánh cửa đột nhiên bị bật tung, đèn flash nhấp nháy khiến Mạc Thanh Yên bị tê liệt hoàn toàn, cô nhanh chóng kéo lấy tấm chăn mỏng quấn mình.

" Các người là ai, tại sao lại đột nhập vào phòng của người khác?"

Mạc Thanh Tuyết nhặt đôi giày cao gót, mân mê chiếc thắt lưng và đến bên giường hét lên:

" Chị đang làm gì vậy? Chị đã ngủ với người đàn ông khác đêm qua ư? Ông nội hẳn sẽ rất giận giữ nếu biết được tin này."

Sau khi đám phóng viên bị đuổi ra khỏi khách sạn. Thanh Yên mới thu dọn mọi thứ và đi mua một chiếc áo len cổ cao.

Trước khi thử chiếc áo lên người, ngắm mình trong gương, Thanh Yên ngắm nhìn những vết hôn trên ngực. Khuôn mặt xinh đẹp của cô, đôi mắt to và những vết bầm đỏ… chiếc áo không hề phù hợp với vẻ ngoài ngọt ngào của cô ngay lúc này."

" Tiểu Tuyết, không thích chị mặc áo cổ cao, làm sao chị có thể mặc nó như thế này được?"

Mạc Thanh Tuyết mỉm cười lạnh lùng và bước về phía cô.

" Chị không còn cách nào khác, bây giờ là mùa hè và không chỗ nào bán loại áo này nữa. Nếu không dùng cách này thì ông nội sẽ phát hiện ra mất." 

Làm thế nào Mạc Thanh Yên có thể xuất hiện trước mặt mọi người được cơ chứ. Tôi muốn ngăn chuyện này lại. Tuy nhiên chưa kịp dứt lời cô ấy đã bị kéo ra khỏi cửa.

" Không, Tiểu Tuyết, tôi không thể để ông nội biết chuyện này"

你也許也喜歡

Vợ Boss là công chúa!!!

CÔNG CHÚA GIÁ ĐÁO! Cảnh Y Nhân, vị công chúa 14 tuổi văn võ song toàn của nước Lộc Nguyên, “bỗng một ngày đen trời” bị hoàng đế cữu cữu ban thuốc độc vì tội là yêu nữ họa quốc rồi xuyên không thành bà xã 19 tuổi của tổng giám đốc tập đoàn Lục thị. Đây là đâu? Đám độc phụ mặc đồ tang bắt cô uống thuốc này là định độc chết cô lần nữa sao? Cô là hoàng hoa khuê nữ, sao đột nhiên lại trở thành phụ nữ đã có chồng? Càng khó hiểu hơn là sao hoàng đế cữu cữu lại trở thành chồng cô thế này? Nơi kỳ lạ này có thật nhiều thứ mà cô không biết, đèn ngủ ở đây thổi không tắt, bị thương sẽ bị đưa vào “kỹ viện”, thêm cả chuyện “dì cả” đến thì cứ đến thôi, sao cô lại cần cái thứ “siêu thấm, siêu thoáng, siêu mềm mại” để làm gì? Một ngày đẹp trời, bà vợ mà Lục Minh - tổng giám đốc tập đoàn Lục thị anh chán ghét, đang muốn tìm cách ly dị cắt tay tự tử. Sau khi tỉnh lại, cô trở thành một người ngây ngốc không hiểu sự đời, gây cho anh biết bao phiền toái. Cô đang cố ý giả vờ ngu ngốc hay đã biến thành một người khác rồi? Để anh “lạnh lùng” quan sát đã.

Hoa Nhị Bảo · 现代言情
分數不夠
490 Chs

Update Frequency

該作品30日內的更新頻率為每周 7 章節。
目錄
1
2
3

更多特權專享章節

趕緊下載APP,變成特權使用者,來偷瞄一下作家的存稿池。

下載應用程序以獲取更多新章節! 如果可能,請加入我的雙贏活動。 通過本次活動為我贏得更多曝光機會!

Tử Hạ Mộc

avatar