Thật ra Lam Vũ Điệp không phải là người lúc nào cũng không rời chồng, hai mươi hai năm trước, bà đều một mình vượt qua.
Lúc này nghe con trai giải thích mà trong lòng thấy hơi buồn cười.
Bà phát hiện ra, con trai sau khi kết hôn thì càng ngày càng tình cảm, còn có thể an ủi bà, để ý đến cảm nhận của bà.
"Ừ, có hai đứa ngồi cùng mẹ là được rồi."
Sau khi ăn cơm xong, Lệ Đình Tuyệt và hai người cùng đi đến khu đồ dùng cho trẻ em. Lệ Bắc Thành cũng đến đây. Lúc ông đi vào, Lam Vũ Điệp vừa mới cầm một bộ quần áo trẻ con lên.
Giọng nói của Lệ Bắc Thành vang lên bên tai:
"Quần áo này nhỏ thật."
Ông trước giờ chưa từng trải qua chuyện sinh đẻ cho nên những chuyện này ông hoàn toàn không hiểu gì.
Lam Vũ Điệp nhìn ông đứng bên cạnh, khuôn mặt tuyệt mỹ nở nụ cười:
"Trẻ con mới sinh đều nhỏ như thế."
Năm đó khi con trai vừa được sinh ra, đúng lúc ông phải đi công tác, cho nên bỏ lỡ thời điểm Tuyệt và Phàm sinh ra.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者