Nam Cung Ngạo nhướn mày, nha đầu kia hôm nay bị làm sao vậy? Dám cãi lại lời của anh.
Rõ ràng là anh đã nói, loại người mà anh không thích nhất chính là không ngoan ngoãn, cô ấy vậy mà liền trở thành người như vậy.
"Tiểu Phó, em không nghe lời, đi, đi theo theo anh tâm sự."
Thân ảnh cao lớn kia đứng lên, tay của anh đưa qua, Lương Mộc Tình nhìn thấy bàn tay to của anh, theo bản năng muốn đưa bàn tay nhỏ bé của mình qua, chỉ là trong phút chốc lòng cô rung lên cảnh cáo chính mình.
"Không thể đưa tay qua, không thể được."
Hai mắt của cô hiện lên một tia sợ hãi, liên tục lắc đầu.
Mạc Thanh Yên nhịn không được: "Nam Cung Ngạo, anh không có thấy là tôi đang ở đây sao? Cô ấy sẽ cùng tôi nói chuyện."
Cô cầm lấy tay Lương Mộc Tình, làm cho cô ấy đỡ sợ hơn. Nhưng Mạc Thanh Yên phát hiện Lương Mộc Tình có gì đó không thích hợp, bình thường thì cô ấy không phải như vậy.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者