Lệ Đình Tuyệt nâng chén rượu lên, uống cạn một ngụm, sau đó mới nhìn kĩ mặt người đàn ông trước mặt.
"Sao cậu lại ở trong này?"
Anh nhướn mày, vốn tâm tình không tốt, hiện tại lại nhìn đến bộ dạng trêu ghẹo của Phong Dịch, càng thêm khó chịu.
Phong Dịch nở nụ cười: "Bởi vì tôi là fan hâm mộ của rượu hoa hồng, cho nên đêm nay hội tiệc như vậy, tôi đương nhiên phải đến.
"Cậu rất có tiền đồ."
Lệ Đình Tuyệt mắng một câu, sau đó nhìn đến cốc rượu vang đỏ anh ra đang cầm trên tay, cùng với mùi rượu đầy người hắn, biết hắn đã uống không ít.
"Ám Dạ, tôi hỏi cậu, coi như tôi không nhìn lầm đi. Hình như em họ tôi thích người phụ nữ kia."
Sau đó tay anh chỉ ở trên người một chút, chỉ chỉ sang người em họ, cuối cùng bật cười.
"Không, anh ta muốn đào gốc của cậu."
Nhìn đến bộ dạng của Phong Dịch, Lệ Đình Tuyệt giơ chân đá hắn thật mạnh.
"Cút..."
Từ vẻ tức giận đó, hắn đã đoán trúng, thế hắn rót một chén rượu cho anh.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者