Băng Khối khẽ gật đầu, "Mẹ yên tâm, con sẽ bảo vệ các em, mẹ cũng cẩn thận chút, đừng để xảy ra chuyện gì."
Giọng cậu bé trầm lặng y như người lớn, vẻ mặt Dương Quang cũng có chút căng thẳng, dù sao trong hoàn cảnh này, chỗ nào cũng nguy hiểm.
Angela chu môi, "Tiểu Yên, con đi cùng mẹ, con cũng lâu chưa gặp đại thúc rồi."
Cô bé nghe thấy Trần Bang Thạc vẫn sống, không lo lắng nữa, ở trong lòng cô bé, đại thúc là người sẽ bảo vệ bọn họ, sẽ không hại Tiểu Yên.
Mạc Thanh Yên cúi người, hôn lên mặt cô bé.
"Bảo anh đưa con đi ăn đồ ăn vặt, mẹ lên một lúc rồi xuống."
Nghe thấy đồ ăn vặt, ánh mắt Angela liền sáng lên, "Vâng, anh ơi chúng ta đi ăn đồ ăn vặt thôi."
Dương Quang đưa cô bé đi lấy đồ ăn, Băng Khối nhìn mẹ lên lầu, có chút bất an ngồi ở cầu thang, cầm máy chơi game, nhưng không có cách nào chơi nổi.
Mạc Thanh Yên lên lầu hai, người đàn ông kia lạnh lùng chỉ vào phòng của Trần Bang Thạc.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者