Lệ Đình Tuyệt và hai đứa nhóc đập tay, lên xe, hai đứa nhóc đang nhỏ giọng thương lượng, đấu cái gì?
Angela nằm trên vai của Lệ Đình Tuyệt, lén nghe hai anh nói chuyện, sau đó lại nói nhỏ bên tai Lệ Đình Tuyệt.
"Các anh muốn thi đấu chơi game với chú, chú chơi được không?"
Nghĩ tới mẹ rất thích chơi game, thế nhưng lại không giỏi bằng hai anh, mỗi ngày mẹ đều bị thua rất thảm, sau đó lại nói cũng không thèm chơi nữa. Do đó bé có chút lo lắng chú đẹp trai, nhìn thấy chú bình thường cũng không có chơi game à.
Lệ Đình Tuyệt nhíu mày, trên khuôn mặt yêu nghiệt lóe qua một tia cười xấu xa.
"Không biết, nhưng chú có thể học."
Giọng nói của anh lớn một chút, cho nên hai đứa nhóc đều nghe thấy, vì thế nhìn nhau gật đầu, liền quyết định chơi game.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者