Mạc Thanh Yên cùng Lệ Đình Tuyệt đều chuyển tầm mắt qua, anh ta vội giơ tay, "Tôi. . . . . . Không sao."
Sau đó, Mạc Thanh Yên chuyển mắt nhìn về phía gói tâm phiến, đây quả thật là đồ vật mà tối hôm qua cô muốn cướp. Không khỏi cảm thấy khó hiểu liền nhìn về phía anh, "Sao anh biết tôi muốn thứ này?"
Tối hôm qua anh đã hỏi mà, cô mờ hồ không rõ đành miễn cưỡng đi qua, không ngờ đến thứ này lại nằm trong tay anh.
Lệ Đình Tuyệt tao nhã dùng bữa sáng, cười gian xảo, "Chỉ là tình cờ tôi nhìn thấy rồi thuận tay cầm về thôi, nếu em không cần nữa thì tôi sẽ ném nó đi."
Cô bất chấp tất cả để đi lấy nó về ngay cả mạng cũng không cần thì có thể thấy thứ đồ này với cô hết sức quan trọng.
Mạc Thanh Yên vội vàng kiểm tra lại mới bỏ vào trong túi. Cho rằng hẳn là anh không biết bên trong chứa thứ gì, giữ lấy cũng vô dụng. Vừa hay cô có thể cầm đưa cho cha nuôi, cũng coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者