Chú Nam cao giọng, tài xế đạp mạnh chân ga hướng bệnh viện chạy như bay.
Lúc Nam Cung Ngạo tới bệnh viện, Nam Cung lão gia vừa mới được đẩy ra từ phòng giải phẫu, trên người cắm đầy ống. Đến khi nghe Nam Cung Ngạo gọi, ông mới mở mắt.
Bác sĩ giúp ông đem lồng dưỡng khí bỏ ra: "Cùng…. Ông….Về…..Nhà.."
Ông nói xong liền nhắm mắt lại, bác sĩ lại chụp lồng lên cho ông.
Nam Cung Ngạo hỏi bác sĩ: "Bây giờ có thể chuyển viện không?"
Bệnh của lão gia tử chỉ có bác sĩ ở Ngọc thành mới quen thuộc, ông có đội ngũ bác sĩ riêng.
Bác sĩ khẽ gật đầu: "Có thể, nhưng vẫn cần bác sĩ và y tá đi cùng."
Nam Cung Ngạo nói: "Không thành vấn đề, trực thăng đang ở trước cửa, đi thôi."
Anh vốn không muốn rời khỏi Long thành, nhưng khẩu khí vừa rồi của ông nôi, lúc tỉnh lại không thấy anh thì sao?
Anh đi theo bác sĩ, y tá vào thang máy, rút điện thoại gửi tin nhắn cho Lương Mộc Tình.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者