"A…. " Vì có thể nhìn thấy cô, anh chỉ có thể như vậy.
Lệ Đình Tuyệt lên xe, nhanh chóng rời khỏi nhà của Mạc Thanh Yên, hướng về phía trung tâm thành phố. Mạc Thanh Yên nhìn trên đường, đều thấy cặp cặp tình nhân, trong tay cầm hoa, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười rạng rỡ.
Cô cũng cười vô cùng đẹp, Lệ Đình Tuyệt ghé mắt, ánh mắt cố định tại khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào của cô. Trong đôi mắt đều là ý cười ấm áp. Nếu là năm năm trước anh gặp được cô, anh chắc chắn sẽ bảo vệ cô, sẽ không để cô trải qua những tháng ngày kinh khủng đó.
Trong nháy mắt thất thần, anh liền nghe thấy một tiếng động "Bành" cực lớn. Gương mặt nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên cả kinh, hét lên một tiếng.
" A, đụng trúng rồi."
Bởi người đàn ông nào đó bị nụ cười ngọt ngào của cô gái bên cạnh mê hoặc, nên gây ra tai nạn rồi. Nhưng Lệ Đình Tuyệt lại một mặt trấn định. Đưa cô đi lên vỉa hè an toàn, sau đó vuốt vuốt tóc của cô.
"Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ anh."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者