Hai người nghe được giọng của bà ta đều cảm thấy kinh ngạc.
Lam Vũ Điệp vội giúp Lệ Bắc Thành buộc dây áo choàng, bà sẽ không để cho bất kì người đàn bà nào nhìn thấy thân thể của ông.
Lệ Bắc Thành hạ mắt nhìn những ngón tay xinh xắn mảnh khảnh của bà đang thắt dây lưng, đáy mắt chứa chan tình yêu.
Lam Vũ Yến giống như không khí, hai người họ hoàn toàn không để tâm đến.
Bà ta giận dữ trừng mắt với hai người: "Lệ Bắc Thành, anh ở bên tôi hai mươi mấy năm qua, chị của tôi vừa đến thì anh thành như vậy, tôi thật sự thất vọng về anh."
Bà ta đã dùng bao nhiêu biện pháp? Bà ta cũng chỉ muốn cùng ông có một đêm như vậy, vậy mà cho dù ông trúng thuốc cũng muốn khoá cửa ngâm nước lạnh chứ không muốn chạm vào bà ta.
Lệ Bắc Thành ngẩng đầu lên, thần sắc lạnh lùng.
"Tiểu Điệp là tình yêu cả đời này của tôi, cho tới bây giờ tôi chưa từng thích cô, tôi cũng đã nói rất nhiều lần rồi, cho dù cô có giữ tôi ở đây thì có được cũng chỉ là một cái xác."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者