Thực ra mọi người đều khiếp sợ chưa kịp hồi thần, Thịnh Hoàn tức giận để lại ly xuống bàn.
Rõ ràng đêm nay bọn họ muốn tính kế Lâm Sơ Tâm, sau đó chụp ảnh post lên mạng, nhưng giờ cậu đã tới, bọn họ không có cơ hội nữa.
Mà cậu còn nghe lời cô ta như thế, những người khác chắc chắn sẽ cho hai người họ là một đôi.
Càng nghĩ càng giận, sắc mặt cũng ngày càng kém, một bạn nam cầm xiên nước đưa cho cô.
"Hoa hậu giảng đường, vừa nướng xong này, cậu mau ăn đi."
Vẻ mặt chàng trai này tràn đầy ý cười, nhìn sắc mặt trầm xuống của cô gái trước mặt, hy vọng cô có thể nhận ý tốt của mình.
Thịnh Hoàn hất đồ xuống đất, giọng nói lạnh lùng.
"Đừng có làm phiền tôi."
Mọi người đều quay sang nhìn cô ta, Tưởng Manh Manh chạy vội qua, để cốc nước trái cây trên tay lên mặt bàn, an ủi.
"Hoàn hoàn, cậu đừng nóng giận, chắc chắn cậu cả nhà họ Lệ bị cô ta lừa tới thôi."
Lúc này Lệ Cảnh Hàn đứng dậy, lạnh nhạt nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者