Cô cảm thấy bản thân điên mất rồi, vừa mới nghĩ đến anh ta,bây giờ liền nghĩ rằng anh ta là con của bố cô, không ngừng vò đầu, cảm thấy gần đây quá mệt mỏi.
Người con trai năm đấy, cả đời này cô cũng không muốn gặp. Bất kể trông như thế nào, chỉ cần dính líu đến Mạc Thanh Tuyết thì chắc chắn không phải người tốt.
Đau đầu sao?
Lệ Đình Tuyệt sờ đầu cô, hỏi một cách thân mật.
Angela cũng phát hiện ra vì thế liền đứng dậy: " Chú, cháu mệt rồi, tiểu Yên chắc chắn cũng thế."
Thật ra so với Tiểu Di và Mami, cô thích được gọi là Tiểu Yên, bởi vì cô cảm thấy tên do mẹ đặt rất hay và dễ nghe.
Lệ Đình Tuyệt đồng ý, sau đó giơ tay lên:" Dìu ta."
Mạc Thanh Yên đẩy chiếc xe lăn, dìu anh ta ngồi xuống.
Angela bất giác nhìn Lệ Đình Tuyết:" Chú, về sau chú vẫn có thể bế An An chứ?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者