Mạc Thanh Tuyết ngăn hai người lại, trên mặt đều là vẻ âm lãnh, cô ta hôm nay mặc một bộ váy ngắn đỏ rực ôm sát người, mang giày cao gót mười phân, cả người tỏa ra hơi thở phong trần.
Lương Mộc Tình vội kéo tay Mạc Thanh Yên, vì người phụ nữ này trông thật hung dữ, nên Lương Mộc Tình có chút sợ.
Bạch Nguyệt Quang đứng cạnh Mạc Thanh Tuyết, cười lạnh.
"Hừ, hai người đều giống như yêu tinh cả, câu dẫn người đàn ông có tiền có thế như vậy. Nhưng các người đừng đắc ý, nếu bọn họ nhìn thấy tôi và chị họ của tôi, khẳng định sẽ không cần các người nữa".
Cũng không biết Bạch Nguyệt Quang lấy đâu ra sự tự tin như vậy, có lẽ cô ta cảm thấy cô ta chính là mỹ nữ đẹp nhất thiên hạ.
Những người phụ nữ khác đều không bằng cô ta, chỉ cần là đàn ông thì sẽ thích cô ta.
Lương Mộc Tình nhìn về phía sau, "Các...các cô tránh ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát".
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者