Nghe được sự không vui trong giọng nói của anh, Mạc Thanh Yên quay ra nhìn hai đứa con trai, hai đứa đã xuống ghế, đứng bên cạnh Lệ Đình Tuyệt, vô cùng ăn ý.
Cô cắn môi, "Tiểu Kiêu Tử, anh có cần tôi gọi xe cứu thương giúp không?"
Nhìn dáng vẻ khó chịu kia của anh ta, Mạc Thanh Yên hỏi.
Lúc này Lệ Đình Tuyệt mới chú ý đến Lệ Dạ Kiêu, dáng vẻ kia quả thực có chút không thích hợp, vì thế cười lạnh một tiếng.
"Nhị đệ, cùng nữ nhân của tôi ăn cơm, có thể khiến cậu trở thành thế này, xem ra, là cậu không có phúc để tiêu hóa bữa cơm này rồi."
Nói xong liền quay ra nháy mắt với hai tiểu bánh bao, Băng Khối cùng Dương Quang đeo cặp sách trên lưng, đi qua người Mạc Thanh Yên, ra ngoài.
Angela nghiêng đầu ghé sát tai Lệ Đình Tuyệt, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tuyệt, bọn con làm vậy có phải hơi quá rồi không?"
"Rất tốt, khi nào về sẽ thưởng cho con."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者