Lệ Đình Tuyệt nâng khuôn mặt cô: "Em không định thử một lần à?"
"Hứ, đương nhiên muốn."
Lệ Đình Tuyệt sở dĩ chọn hôm nay, chính là vì thấy thời tiết sóng nhẹ gió mát, hơn nữa cũng không xuất hiện bão hay cuồng phong.
Mạc Thanh Yên bị anh ôm bước vào khoang điều khiển. Mạc Thanh Yên đứng phía trước, Lệ Đình Tuyệt đứng phía sau, thân thể dán chặt vào nhau. Hơn nữa hơi thở anh nóng hổi phả bên tai, Mạc Thanh Yên thấy có chút ngứa.
Vì thế cô lấy tay xoa xoa lỗ tai, Lệ Đình Tuyệt nhẹ nhàng nói.
"Chuyên tâm một chút, đừng làm chuyện khác."
Mạc Thanh Yên nhìn mặt biển yên bình, cô cảm thấy ở trên này cô có thể tùy tiện lái, dù sao cũng không sợ sẽ đụng phải băng sơn.
Lệ Đình Tuyệt chỉ bảng hướng dẫn, chúng ta đi tới nơi này, em phải đi theo lối vó đánh dấu . . .
Mạc Thanh Yên mới thấy rõ lộ tuyến bọn họ cần đi, vì thế gật gật đầu, vẻ mặt hiểu rõ.
Chính là mới nửa giờ, Mạc Thanh Yên đã cảm thấy nhàm chán.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者