Lâm Sơ Tâm nghe giọng nói trầm thấp của cậu, đôi mi khẽ run, tại sao lúc cậu nói đây là người con gái cậu yêu thì tim cô lại đập nhanh vậy chứ?
Thật ra thì chàng trai này cũng không tệ, không biết hình mẫu con gái cậu thích ra sao?
Mạc Thanh Yên đưa mắt nhìn về phía Lâm Sơ Tâm, thấy ánh mắt cô bé đang chăm chú nhìn con trai mình, miệng còn thoáng một nụ cười.
Nhìn ra được, cô gái này rất thích Hàn nhi, nhìn ánh mắt cô bé thật giống như đang hướng về ánh mặt trời vậy.
Cô nheo mắt cười nhẹ: "Sơ Tâm..."
Tựa như cô rất thích hai chữ này, đang tận hưởng chúng.
Lệ Cảnh Hàn liếc nhìn cô một cái, phát hiện ra cô đang nhìn mình, vậy nên nhéo tay cô một chút, cô mới như hồi thần lại.
"Bác trai, bác gái, con chào hai bác!"
Cô lễ phép cúi người, Mạc Yên Thanh cười, nói với người đàn ông đang đứng bên cạnh mình.
"Xem ra hôm nay Hàn nhi là người tặng quà to nhất rồi, nhà thêm một người, sôi nổi lên không ít."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者