Tay Tiểu Hành được tự do, vội với tay lôi miếng vải trên mắt xuống, thấy được dáng người xẹt qua mắt mình.
Long Thiên Mặc lạnh lùng đứng đó, khi nhìn đến gã, khóe miệng lướt qua một ý cười lạnh lẽo.
"Long Thiên Mặc, lại là chú?"
Nhóc rút đồ chặn miệng, kinh hô một tiếng.
Người đàn ông này thật quá đáng. Lần trước bắt nhóc là vì cứu dì Tiểu Ảnh, nhóc cảm thấy dì Tiểu Ảnh nên được cứu.
Lần này thế nhưng gã lại muốn bán nhóc cho người khác làm vật thí nghiệm.
Cánh tay nhỏ bé bị người đàn ông mặc đồ ngụy trang bắt lấy, định hạ dao cứa một đường trên tay nhóc.
Tiểu Hành nhanh chóng suy nghĩ, muốn tự cứu mình, vội hét lên.
"Con không có loại năng lực đặc biệt này. Chú ấy lừa gạt, chú ấy còn nói sẽ mang cảnh sát tới bắt mấy người. Chú ấy là người xấu."
Nghe Tiểu Hành nói, người cầm dao dừng lại một chút.
"Cảnh sát?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者