Lệ Đình Tuyệt nhìn bộ dáng đáng yêu của cô, lên giường bắt lấy tay của cô.
"Tiểu Yên, em càng ngày càng nghịch ngợm."
Ánh mắt Mạc Thanh Yên đột nhiên đi xuống, nhìn thấy anh mặc quần lót thế nhưng có chút thất vọng. Thì ra vừa nãy là anh đùa cô?
Tên xấu xa này, hại cô tim đập thình thịch.
Lệ Đình Tuyệt thật sự không chịu nổi ánh mắt của cô, ngón tay thon dài nâng cằm cô.
"Thân thể của em không tiện, đừng nghĩ lung tung, ngủ đi."
Anh ôm cô nằm xuống, nhưng cô lại có chút khó chịu. Vì sao cô suy nghĩ gì anh đều biết? Vì thế dùng ngón tay của mình vẽ vòng tròn trên ngực anh.
"Có phải em làm như thế này, anh cũng không dám chạm vào em?"
Nói xong hai tròng mắt chuyển động, hình như đây là vũ khí của cô.
Lệ Đình Tuyệt nhắm hai mắt lại, nếu cô không đến kỳ sinh lý anh sẽ không để cô ngủ đơn giản như vậy.
Nhịn nhiều năm như vậy, ham muốn cô nhiều năm như vậy, có thể nhẫn nữa mới là lạ.
"Ừ, ngủ đi."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者