Đi vào trong phòng, Diệp Lục nói với bọn họ: "Mọi người bàn chuyện đại sự, tôi đi chuẩn bị đồ ăn."
Diệp Lục cũng trộm đi không ít tiền, không thể nào không đau lòng được, cô ta khẽ gật đầu với Mạc Thanh Yên, sau đó ra ngoài.
Lệ Đình Tuyệt thấy bọn họ đều đang hút thuốc, vì vậy ghé vào tai Mạc Thanh Yên nói.
"Tiểu Yên, lên tầng thượng xem xem, cảnh sắc ở đó cũng không tồi."
Mạc Thanh Yên cũng nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, vì thế gạt đầu, đi lên tầng thượng. Trên đây có một chiếc sô pha trắng, còn có rất nhiều hoa, rất đẹp. Cô đứng trên sân thượng ngắm cảnh, cầm điện thoại lên chụp vài bức ảnh.
Diệp Lục cho người bưng đồ ăn vào, đặt lên bàn, Diệp Lục bước đến bên cạnh cô.
"Mạc tiểu thư."
Mạc Thanh Yên đưa tay chỉnh lại mái tóc bị gió thổi bay, bình thản cười.
"Bà chủ Diệp."
Diệp Lục nhìn thấy khí chất thanh thoát của cô, thật sự khác với những cô gái bình thường, luôn nhịn không được muốn nhìn cô nhiều hơn một chút.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者