Khuôn mặt anh tuấn kia kề sát trong gang tấc, làm trái tim cô đập chậm mất nửa nhịp.
Vì dựa quá sát, mà cậu lại quá đẹp trai, khiến Lâm Sơ Tâm có chút chịu không nổi, nhưng giãy ra thì cũng không xong.
Đôi môi mỏng của Lệ Cảnh Hàn khẽ hé: "Lâm Sơ Tâm, đừng làm việc ở bên Lục Nam nữa."
Tối nay cậu vẫn muốn nói chuyện này, nhưng thấy dáng vẻ chăm chú ăn cơm của cô, dường như rất quan tâm đến đồ ăn ngon, cậu không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của cô nên chờ đến tận giờ.
Lâm Sơ Tâm nhíu mày, sao anh ta lại muốn xen vào việc của cô?
"Cậu Hàn, đây là công việc đầu tiên của tôi, tôi muốn làm việc thật tốt."
Hơn nữa đây là mong muốn của ông nội, cô sẽ không bỏ.
Sự ngưỡng mộ của cô với ông nội đã có từ nhỏ rồi, hơn nữa ông cũng là người đối xử với cô tốt nhất, chỉ cần là ý của ông, cô sẽ không vi phạm.
Mắt Lệ Cảnh Hàn như có sương mù dày đặc mà cô không hiểu, cậu buông ta cô ra, biểu cảm cũng lạnh đi nhiều.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者