Lương Mộc Tình hạ bút xuống, mắt lóe tia sáng.
"Thầy giáo Trần có nói là ai không?''
Nam Cung Ngạo mới là cha của Tiểu Hành, nếu anh muốn hỏi thì sẽ hỏi cô. Anh không phải dạng người lén lút như vậy.
Hứa Thu nói: "Đều là những người trẻ mặc âu phục đen, nhìn qua thì là một nhóm. Tiểu Tình, có phải có người đang nhòm ngó Tiểu Hành không?"
Nói tới đây bà hơi lo lắng, bà muốn tố giác.
Lương Mộc Tình cũng có chút khẩn trương: "Mẹ, chiều nay con đi với mẹ tới đón nó."
Hứa Thu than nhẹ một tiếng: "May là những người sống cùng khu với chúng ta bọn họ sẽ không tiết lộ chuyện của Tiểu Hành, bằng không mẹ thật sự rất sợ hãi."
Lương Mộc Tình cũng nghi hoặc: "Mẹ, bây giờ con phải ra ngoài một chuyến, mẹ cũng đừng nghĩ nhiều, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe."
Cô nói xong liền đứng dậy, Hứa Thu cũng đứng lên theo, trong mắt đều là nghi vấn.
"Tiểu Tình, con muốn đi đâu vậy?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者