A.....
Trên đầu Lưu Ngư xuất hiện dấu chấm hỏi thật lớn, nếu là cô, sẽ mừng muốn chết, nhiều thứ như vậy, đều là đồ xa xỉ, mắc tiền.
Mạc Thanh Yên để cặp xuống, ngồi xuống, nhìn thấy Lưu Ngư còn ở đó ngơ ngác.
Tiểu Ngư, kêu cô đem những thứ này bỏ vào thùng rác.
Nhưng , Mạc tổng, những thứ này đều rất mắc, nếu không cần để mọi người chia ra đi?
Lưu Ngư nhìn cô chớp chớp mắt, thể hiện suy nghĩ của cô ra.
Mạc thanh Yên nghĩ lại, anh ta muốn tặng, vậy để cô ấy tặng người khác, xem anh ta sau này còn làm những thứ này nữa không
Được, mọi người chia đi.
Lưu Ngư chạy ra ngoài, sau đó cả đám con gái tiến lên trước, đồ đạc trên bàn, trong một lúc không còn gì.
Những cô gái đều ra đi trong mãn nguyện, còn cám ơn Mạc Thanh Yên, cuối cùng cô nhìn thấy còn bó hoa, thì cười.
Tiểu Ngư, đem bó hoa này cho cô lao công.
Tiểu Ngư chỉ có thể làm theo, ôm bó hoa, nói thì thầm.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者