Anh rít một hơi thuốc, chỉ cần nghe được giọng cô, mệt mỏi dường như biến mất.
Lương Mộc Tình ngồi lên giường:
"Trợ lý vừa mới nhận điện thoại là phụ nữ."
Cô nhấn mạnh hai chữ "phụ nữ", có thể cảm nhận được cô để ý đến chuyện này thế nào.
Nam Cung Ngạo tự nhiên cũng nghe ra ý tứ của cô. Anh híp mắt cười:
"Ừ, cô ấy là phụ nữ."
Người nào đó không có ý giải thích, mà cô gái nhỏ nào đó càng thêm tức giận.
"Không nói thì không nói, vậy em cúp máy."
Cô cảm thấy Nam Cung Ngạo càng ngày càng xấu xa. Trước kia anh không như thế. Anh thay đổi rồi, trở nên hư hỏng.
"Đừng cúp máy, hôm nay tâm trạng anh không tốt lắm."
Anh rầu rĩ rít một hơi thuốc, ngón tay dài với khớp xương rõ ràng kẹp lấy điếu thuốc, gẩy gẩy xuống gạt tàn. Gạt rơi một đoạn tàn thuốc, ánh mắt anh cũng sâu hơn rất nhiều.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者