Lãnh Nhiên nhìn phòng bệnh, "Đây gọi là hiu quạnh?" Lắm miệng hỏi.
Nghĩ đến lúc bản thân thường ở bệnh viện đó mới gọi là hiu quạnh, Tiểu Yên có 3 bảo bối, sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn.
Mạc Thanh Yên nhíu mày, "So sánh, anh có hiểu không?"
Cô cũng thừa nhận bây giờ không cô đơn, còn có chút ồn ào quá.
Ngôn Ngọc mặc áo blouse trắng tinh, đeo kính không tròng, dáng vẻ tri thức có học vấn. Nhưng mà bị Lệ Đình Tuyệt ép phải nuốt lại những lời đã nói, nhưng mà vẫn quan tâm anh.
"Tiểu Yên, cô phải giúp tôi khuyên Tuyệt, cơ thể anh ấy vẫn chưa khỏi hoàn toàn, không nên làm việc quá mệt, nhất là không được kích động
Nghĩ đến viên đạn đó anh lại lo lắng, bởi vì thí nghiệm của anh vẫn chưa thành công, cũng không thể tìm biện pháp tốt hơn, vì thế chỉ có thể hi vọng viên đạn đó không lệch vị trí.
"Tôi sẽ khuyên, anh yên tâm."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者