Lãnh Nhiên đột nhiên căng thẳng, tổn hại tinh thần, quả thực như tổn hại máy bay chiến đấu vậy.
Chính là nghĩ tới chính mình, cuộc sống hỗn loạn, cho nên mới cầu hôn gấp đến như vậy, trong lòng có chút hoang mang. Có lẽ hắn xứng đáng, nếu không đi tới như vậy, thì cũng sẽ không có ngày hôm nay.
Hai người đi đến chỗ hắn để xe, Lãnh Nhiên mở cửa, rồi ngồi trên xe.
Lệ Đình Tuyệt nhíu mày: "Cậu lên xe làm gì? Đi xuống."
Lãnh Nhiên kéo dây an toàn qua: "Tôi nghĩ nên đi tìm Tiểu Yên, hỏi cô ấy một chút."
Hắn thật sự rất lo lắng, nếu nói chuyện với Tiểu Yên sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Hơn nữa hắn muốn đích thân cùng cô bàn chi tiết về chuyện đêm nay, sợ Tuyệt quên mắt những gì quan trọng cần nói.
Lệ Đình Tuyệt nhìn chằm chằm vào hắn, chính là không dám không đi. Không có cách nào khác, anh chỉ có thể khởi động, chiếc xe lao ra.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者