Nam Cung Ngạo nghĩ qua vài ngày nữa anh lại phải quay về Ngọc Thành. Bởi vì Nam Cung gia bọn họ có quy định, mùng 2 tháng 7 hằng năm tất cả người Nam Cung gia đều phải quay về nhà, mặc dù chỉ là một buổi gia yến. Nhưng anh một chút cũng không thích, quan hệ bên trong của một đại gia tộc vốn không hài hòa như bên ngoài.
Mà anh lại là người thừa kế của Nam Cung gia, là cái đinh trong mắt mọi người.
Lương Mộc Tình gắp món ăn mà anh yêu thích là thịt bò, cũng là dựa theo khẩu vị của anh mà làm. Nam Cung Ngạo cắn một miếng, kinh ngạc.
"Bác gái, sao bác lại biết cháu thích thịt bò cà phê?"
Anh là người thừa kế Nam Cung gia, cho nên không thể có khẩu vị đặc biệt, cho dù ở bên ngoài ăn cơm, anh cũng ăn rất ít. Cho nên trừ Tiểu Phó ra không có ai biết được anh yêu thích thứ gì.
Hứa Thu nở nụ cười: "Đây là món ăn yêu thích của Tiểu Tình."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者