Điều bọn chúng lo lắng nhất, để tâm nhất vẫn là sức khỏe của Lệ Đình Tuyệt, bọn chúng đều hy vọng anh khỏe mạnh.
Ánh mắt Mạc Thanh Yên hơi tối lại, nhưng đang ở trước mặt các con, cô không thể biểu hiện ra sự đau lòng. Bọn chúng còn nhỏ, nên không muốn để bọn chúng biết quá nhiều điều đau khổ.
Lệ Đình Tuyệt cảm nhận được thần sắc thay đổi của Mạc Thanh Yên, anh cười quay về phía bọn trẻ.
"Ba không sao, đều có thể đi du lịch rồi, cơ thể ba rất tốt, ba mẹ sẽ ở đây khoảng hơn hai mươi ngày."
Ba đứa trẻ khẽ gật đầu, sau đó nghe thấy tiếng gọi của lão thái thái, bảo bọn chúng đi ngủ.
Mạc Thanh Yên chu đôi môi đỏ ra và hôn bọn chúng: "Các cục cưng, moa moa, chúc ngủ ngon! Phải nghe lời ông và bà nhé."
Cúp điện thoại, Mạc Thanh Yên dựa vào lòng Lệ Đình Tuyệt, tay cô ôm chặt lấy cổ anh. Còn anh đang cầm điện thoại trả lời email, người mặc dù đang ở đây, có một số việc vẫn cần anh đích thân xử lý.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者