webnovel

Cuộc hôn nhân bí mật đầy ngọt ngào: Vợ yêu bé bỏng của đại gia tài phiệt

Urbain
Actuel · 1.1M Affichage
  • 2365 Shc
    Contenu
  • 4.9
    317 audimat
  • NO.200+
    SOUTIEN
Synopsis

Kiếp trước, Cố Vi Vi bị chính người đàn ông mình yêu đem trái tim của cô cấy ghép cho người bạn thân mà cô tín nhiệm nhất. Cô chết đi sống lại, trở thành cô bạn gái nhỏ của tài phiệt đệ nhất Trung Quốc, Phó Hàn Tranh. Cô cẩn trọng từng bước, báo thù kẻ hãm hại mình. Anh ở bên bảo vệ, hết mực yêu thương cô. Ai cũng nói Phó Hàn Tranh là kẻ kiêu ngạo lạnh lùng, bạc tình, vô nhân tính. Vậy chẳng lẽ người chồng hoàn mỹ ngày nào cũng trêu chọc cô tới mặt đỏ tim đập, sủng cô vô pháp vô thiên kia, là giả sao? “Tiên sinh, ở trường học có rất nhiều nam sinh theo đuổi phu nhân.” “Cho toàn bộ nam sinh trong trường nghỉ học, biến trường của cô ấy thành trường nữ sinh cho tôi.” “Tiên sinh, có tin đồn gán ghép phu nhân và một nam minh tinh đang nổi tiếng trong giới giải trí là một đôi.” “Phong sát nam minh tinh kia đi.” (“Phong sát” là ngăn cản mọi hoạt động trong giới giải trí của ai đó.) “Nam minh tinh kia là em trai anh.” “Vậy thì đánh chết cậu ta đi.”

Chapter 1Chương 1: Sự phản bội chí mạng

Kiếp trước vận mệnh đã cướp đi mọi thứ của ta, có lẽ là để kiếp này, đem ngươi - điều tốt đẹp nhất- ban cho ta.

——Cố Vi Vi.

"Thân thể của con chống đỡ không được mấy năm nữa đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội này, thì có lẽ đến chết con cũng không đợi nổi một trái tim có nhóm máu hiếm Bombay nào khác nữa, con không muốn chết, con thật sự không muốn chết..."

"Nhưng cô ấy đã từng cứu con mà..."

"Đem tim của cô ấy cấy ghép cho con mới thực sự là cứu con, mẹ à, con không muốn chết, không muốn rời xa mọi người..."

Trên giường bệnh trong phòng hồi sức ICU, Cố Vi Vi, người bị ám sát dẫn tới hôn mê suốt hai tháng trời cuối cùng đã có thể bắt đầu loáng thoáng nghe được những âm thanh xung quanh.

Giọng nói này là...

Lăng Nghiên sao?

Lăng Nghiên mắc bệnh tim bẩm sinh, nhưng vì thuộc nhóm máu hiếm Bombay, mà mãi vẫn không chờ được trái tim nào thích hợp để cấy ghép, nên bác sĩ từng khẳng định, Lâm Nghiên sẽ không sống nổi qua tuổi 25.

Mà nhóm máu của Cố Vi Vi lại vừa vặn là thứ Lăng Nghiên cần, nhóm máu hiếm Bombay.

Vừa nãy Lâm Nghiên nói, muốn lấy tim của mình để cấy ghép cho cô ấy sao?

Cô dùng hết sức lực, cưỡng ép bản thân mở mắt ra.

Mình còn chưa chết cơ mà, Lâm Nghiên không thể lấy trái tim của mình để cấy ghép cho cô ấy được.

Lúc này, Kỷ Phương đột nhiên nhìn thấy Cố Vi Vi nằm trên giường bệnh không biết đã mở mắt từ lúc nào, sắc mặt cô ta lập tức trở nên trắng bệch.

"...Vi Vi."

Lăng Nghiên nghe thấy vậy liền quay đầu nhìn về phía người đang nằm trên giường bệnh kia, trên mặt ngập tràn vẻ sợ hãi.

Làm sao mà cô ta lại tỉnh lại được?

Những lời mình vừa nói, cô ta đã nghe được những gì rồi?

Cố Vi Vi há miệng muốn nói gì đó, thế nhưng cổ họng cô lại không phát ra nổi một chút âm thanh nào.

Bởi vì từ khi còn nhỏ đến giờ, Vi Vi đã từng bị ám sát tới mấy lần rồi nên Cố gia bảo vệ cô rất nghiêm ngặt.

Vì thế cô có rất ít bạn bè, mà Lăng Nghiên lại là người duy nhất mà Vi Vi có thể kết giao.

Bởi vì Lăng Nghiên trời sinh luôn ốm yếu bệnh tật, nên từ khi hai người trở thành chị em tốt của nhau, Cố Vi Vi vẫn luôn cố gắng hết sức để thỏa mãn mọi mong muốn của Lăng Nghiên, không để cô ta phải chịu bất kỳ thiệt thòi gì trong cuộc sống.

Vậy mà bây giờ... Bây giờ cô ấy lại muốn giết cô, lấy đi trái tim của cô ư?

Lăng Nghiên trông thấy bộ dạng này của Vi Vi, nỗi hoảng sợ trong đáy mắt cô ta dần dần biến mất.

Thay vào đó, trên gương mặt tái nhợt của cô ta chầm chậm xuất hiện một nụ cười lạnh lùng tới cực điểm, Lăng Nghiên liền đoạt ống tiêm trong tay của Kỷ Phương.

"Vi Vi à, không phải cậu luôn miệng nói rằng chúng ta là chị em tốt sao, chỉ cần là tâm nguyện của mình thì cậu đều sẽ giúp mình đạt được mà. Vậy thì, mình muốn sống tiếp, cậu giúp mình đi, cho mình trái tim của cậu đi."

"Nghiên Nghiên..." Kỷ Phương lôi kéo con gái, muốn khuyên cô từ bỏ đi.

"Mẹ, chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi."

Lăng Nghiên ngắt lời Kỷ Phương, đem thuốc tiêm vào động mạch trên cánh tay của Cố Vi Vi, "Cố Tư Đình mà biết cô ta đã tỉnh lại rồi thì sẽ không cấy ghép tim của cô ta cho con đâu."

Chỉ khi cô ta chết đi rồi, Lăng Nghiên mới có thể sống tiếp, cô mới có thể ở bên Cố Tư Đình.

Cố Vi Vi với khát vọng sinh tồn mạnh mẽ, cô cố vùng vẫy mong tự cứu lấy bản thân.

Nhưng cơ thể đã hôn mê suốt hai tháng này yếu ớt đến mức cô chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể để mặc người khác tàn sát.

Cô nhìn một Lăng Nghiên mà bình thường nhu nhược đến mức một trận gió cũng có thể thổi ngã, giờ đây trong đáy mắt lại đều là sát ý, cầm kim tiêm đâm vào mạch máu trên tay cô, đem thuốc chầm chậm đẩy vào.

Cơ thể Cố Vi Vi yếu ớt hẳn đi, mí mắt ngày càng trĩu nặng. Trước khi hai mắt khép lại hoàn toàn, cô mơ hồ trông thấy cửa phòng bệnh mở ra, một người con trai khôi ngô và nhã nhặn mặc đồ bảo hộ bước vào.

Một hình bóng quen thuộc đi vào phòng bệnh.

Là Cố Tư Đình!

Cố Tư Đình, cứu em!

Thấy Cố Tư Đình đã đến, trong lòng Cố Vi Vi lập tức xuất hiện một tia hi vọng, cô kiên cường chống đỡ để giữ ý thức tỉnh táo.

Cô nghe thấy Cố Tư Đình hỏi Lăng Nghiên.

"Con bé thế nào rồi, vẫn không tỉnh dậy sao?"

Lăng Nghiên tựa lên giường bệnh, nắm lấy tay của cô mà nghẹn ngào bật khóc.

"Vẫn chưa tỉnh lại, mẹ em đã cùng bác sĩ của bệnh viện hội chẩn rồi... nhưng kết quả, họ nói cô ấy không còn thời gian nữa rồi."

Cố Tư Đình đứng bên giường bệnh hồi lâu, cuối cùng nói.

"Thu xếp phẫu thuật, đành lấy đi vậy."

Chỉ một câu nói ấy, tia hi vọng sinh tồn cuối cùng của Cố Vi Vi tan vỡ.

Ý thức càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng rơi vào bóng tối vô tận...

Vous aimerez aussi

Vợ Boss là công chúa!!!

CÔNG CHÚA GIÁ ĐÁO! Cảnh Y Nhân, vị công chúa 14 tuổi văn võ song toàn của nước Lộc Nguyên, “bỗng một ngày đen trời” bị hoàng đế cữu cữu ban thuốc độc vì tội là yêu nữ họa quốc rồi xuyên không thành bà xã 19 tuổi của tổng giám đốc tập đoàn Lục thị. Đây là đâu? Đám độc phụ mặc đồ tang bắt cô uống thuốc này là định độc chết cô lần nữa sao? Cô là hoàng hoa khuê nữ, sao đột nhiên lại trở thành phụ nữ đã có chồng? Càng khó hiểu hơn là sao hoàng đế cữu cữu lại trở thành chồng cô thế này? Nơi kỳ lạ này có thật nhiều thứ mà cô không biết, đèn ngủ ở đây thổi không tắt, bị thương sẽ bị đưa vào “kỹ viện”, thêm cả chuyện “dì cả” đến thì cứ đến thôi, sao cô lại cần cái thứ “siêu thấm, siêu thoáng, siêu mềm mại” để làm gì? Một ngày đẹp trời, bà vợ mà Lục Minh - tổng giám đốc tập đoàn Lục thị anh chán ghét, đang muốn tìm cách ly dị cắt tay tự tử. Sau khi tỉnh lại, cô trở thành một người ngây ngốc không hiểu sự đời, gây cho anh biết bao phiền toái. Cô đang cố ý giả vờ ngu ngốc hay đã biến thành một người khác rồi? Để anh “lạnh lùng” quan sát đã.

Hoa Nhị Bảo · Urbain
Pas assez d’évaluations
490 Chs

Giấc Mơ lên giường cùng Phong Tổng

Cô muốn nói tiếp, nhưng bất chợt cả cơ thể đau đớn dữ dội, khó chịu không sao tả xiết. Cảm giác như mọi ngũ quan trên người bị ai đó tàn nhẫn chà đạp, vô cùng mạnh bạo, nhưng lại ẩn chứa một chút khoái lạc khó lý giải. Ký ức tựa như dải lụa trong gió, lặng lẽ biến mất, để lại trong tâm khảm cô một khoảng trống vô tận. Cô chợt bừng tỉnh vì cảm giác đau nhói. Tựa như bị áp chế bởi vật gì đó không ngừng di chuyển, cơn đau nhức nhối khiến cô phải mở mắt. Trước mắt cô, một nam nhân đang đè lên người, thân hình rắn chắc và mạnh mẽ như ngọn núi, ánh mắt hắn đầy vẻ uy nghiêm, một vẻ cao cao tại thượng. Tuyệt nhiên người đó lại có gương mặt của Trương Thanh Phong? "Trương Thanh Phong?" Người đàn ông kia nghe thấy có người gọi thẳng tên mình, khuôn mặt lập tức biến sắc, tựa như mây đen kéo đến che kín bầu trời. Đôi mắt hắn lóe lên tia giận dữ, từng đường nét trên khuôn mặt càng thêm phần u ám, tựa như một cơn bão đang cuộn trào bên trong. " Ở Lưu Thành này được mấy người dám gọi thẳng tên tôi như vậy" " Muốn chết à ?" Cô hoảng loạn, vùng vẫy trong tuyệt vọng nhưng không thể thoát khỏi áp lực của hắn. Mỗi cử động của cô chỉ khiến cơn đau thêm phần dữ dội, như những mũi dao nhọn xuyên sâu vào chỗ nhạy cảm nhất. Hắn tiếp tục thúc mạnh hơn, từng nhịp thúc như lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào tận cùng, khiến cô cảm thấy như đang bị cuốn vào một vòng xoáy đầy đau đớn và tuyệt vọng. " a...ưm , Trương Thanh Phong, sao..... anh làm vậy với tôi?" " a......a.......ưm" Người đàn ông kia mặt mày khó hiểu, nét mặt lạnh lùng như được chạm khắc từ băng đá. Với người trong giấc mơ,chỉ chừa thân thể này ra thì còn lại khác hoàn toàn.... " Là cô leo lên giường tôi mà nhỉ? Cầu xin tôi chơi cô" Cả người hắn tỏa ra một khí lạnh vô hình, như những lớp sương giá vĩnh hằng, làm cho mọi cảm xúc và ý định đều bị che giấu trong một màn đêm u ám. "Trước giờ tôi không động đến phụ nữ". "Hôm nay phá lệ một lần vậy, không hiểu sao lúc động phải cô nhìn vô khuôn mặt này, "cậu nhỏ" của tôi lại hứng thú?" Anh khẽ nhếch môi, nở một nụ cười đầy châm biếm và khinh bỉ, như ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt hồ , tựa như một lưỡi dao lạnh, vừa cắt sâu vào tâm trí vừa tỏ rõ sự khinh thường, như thể mọi chuyện trước mắt chỉ là trò chơi vặt vãnh. "Dạng to ra một chút , bên dưới cô như muốn cắt đứt chim tôi rồi?" " Bỏ tôi ra, tên điên này" Lý Mạn Giao hét lên. Cô tiếp tục vùng vẫy trong lúc hoảng loạn, cô nhìn thấy ánh mắt của hắn, sâu thẳm và lạnh lẽo như biển đêm. "Con gái của nhà nào vậy thật biết giữ gìn cho tôi, quả thực đây mới là lần đầu của cô?" Mười chín năm, cô giữ mình trong sạch, còn chưa từng có bạn trai, giờ lại bị một người lạ mặt ăn tươi nuốt sống như này? Hắn vừa nói vừa nhìn xuống huyệt nhỏ đang âm ỉ rỉ vài giọt máu khi bị dương vật đâm vào.... Hắn dường như không muốn dừng lại thúc ra rồi đâm vào mặc cô la hét. " Nhìn người cô nhỏ bé như vậy nhưng ngực cũng lớn thật, lại còn mềm mềm, tiểu anh đào cũng hồng hồng." " Thật khiến người ta si mê, muốn ngậm lấy hai vú của cô " Giọng Trương Thanh Phong trầm ấm nhưng đầy uy lực, khiến cô cảm thấy mình như lạc vào một cơn ác mộng không lối thoát. Hắn nhét áo vào miệng Lý Mạn Giao không cho cô kêu la , đồng thời lấy thắt lưng trói tay cô qua giường. Thật tình đây là dáng vẻ làm tình gì vậy? Rất mạnh bạo. Hắn làm tình như một con thú dữ mới được xuất chuồng vậy, vừa mạnh bạo vừa dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống con mồi. Anh ta nói xong, từ từ tiếp tục việc mình đang làm, không mảy may để tâm đến vẻ mặt của cô. Hắn dường như chỉ bị cuốn hút bởi thân thể đầy đặn, tươi mới và trắng nõn này. Nhẹ nhàng liếm láp từng chút, từ hai quả đào căng mọng dưới cổ cô. Tùy ý xoa bóp cho đôi thỏ trắng nõn dựng thẳng đứng. Hơi thở của hắn nóng bỏng và nặng nề, dường như hòa quyện với làn da mềm mại của Lý Mạn Giao. Hắn không vội vàng, mà từ từ khám phá từng vùng da, như muốn cảm nhận từng chi tiết của cơ thể tươi mới trước mắt.

_PhungNguyetHa2710 · Urbain
Pas assez d’évaluations
7 Chs

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · Urbain
Pas assez d’évaluations
817 Chs

Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào!

Thống đốc đại nhân, kiều thê của ngài có chút ngọt ngào! Nam chính: Lục Quách Thành Nữ chính: Phương Minh Ngọc –Kiếp trước, cô bị người em cùng cha khác mẹ hại chết vì cô là người được chọn làm hôn thê của Thống đốc. Khi đó cô là Đại tiểu thư của một gia tộc nhỏ, vì người mẹ quá cố là người hầu xuất thân thấp kém nên cô bị mọi người coi thường, bắt nạt, coi như người dư thừa. Người mẹ kế cùng cô em gái cùng cha khác mẹ không hề ưa cô, đối xử thậm tệ với cô. –Kiếp này, cô quyết định thay đổi mọi chuyện, điều tra cái chết của mẹ và trả thù tất cả những người đã hại mẹ con cô. Cô chấp nhận trở thành Thống đốc phu nhân–vợ của Thống đốc đại nhân đứng đầu cả một quân đội hùng hậu, lớn mạnh nhất lục địa, hô mưa gọi gió, chỉ cần vung tay là đổ máu cả thương trường. Anh nổi tiếng là lạnh lùng, dứt khoát ,nghiêm khắc, ra tay dứt khoát với bất kì ai dù là tội nặng hay nhẹ. ____________________ "Tôi không có hứng thú với những việc kiểu này. Nhưng nếu cô hôn tôi một lần, tôi sẽ giúp cô một lần! " Thống đốc đại nhân, từ khi nào anh trở nên mặt dày như vậy? ____________________ "Lục Quách Thành, anh không thể nhẫn nại một chút được sao? "Để yên cho em lợi dụng chính là sự nhẫn nại lớn nhất của tôi!

Tho_Carrot · Urbain
Pas assez d’évaluations
4 Chs
Table des matières
Volume 1
Volume 2