Phó Hàn Tranh mỉm cười, hôn lên trán cô.
"Đương nhiên là sẽ về rồi."
Khoảnh khắc quan trọng như vậy, đương nhiên là anh sẽ quay về rồi.
Nhưng chuyến công tác lần này, anh nhất định phải tự mình đi một chuyến.
Cố Vi Vi ôm eo Phó Hàn Tranh.
"Vậy chúc anh ngủ ngon, ngày mai em đi làm cùng anh."
Phó Hàn Tranh cúi xuống nhìn cô, nhắc nhở.
"Vậy em phải buông tay ra đã, Phó phu nhân."
Cố Vi Vi buông lỏng tay ra, ngẩng đầu hôn lên môi anh.
"Ngủ ngon, Phó tiên sinh."
Phó Hàn Tranh đi tới phòng làm việc, giải quyết nốt những việc chưa làm xong.
Cố Vi Vi tự đi ngủ, không phát hiện ra anh quay về phòng từ bao giờ.
Mãi tới sáng hôm sau, Phó Hàn Tranh thức dậy chuẩn bị đi làm, mới gọi cả cô dậy theo.
Vì cứ cách ba, năm ngày là Cố Vi Vi lại tới tổng công ty một chuyến, nên nhân viên trong công ty không còn ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện nữa.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com