Trong bóng tối, hai người giữ khoảng cách thân mật, hô hấp quấn quýt.
Cố Vi Vi gấp gáp cắn răng, một chút cảm động vì chuyện Phó Hàn Tranh từ xa như vậy chạy tới đây tổ chức sinh nhật cho cô, cũng bị cái hôn này của anh, hôn sạch sành sanh.
Phó Hàn Tranh không đợi nổi sự phối hợp của Cố Vi Vi nữa, đưa tay vào trong áo phông của cô, khiến Cố Vi Vi sợ tới há hốc miệng.
Phó Hàn Tranh hôn vừa mãnh liệt lại triền miên, Cố Vi Vi chỉ có thể để anh muốn làm gì thì làm.
Một tay Cố Vi Vi giữ lấy bàn tay đang đặt trên eo mình của Phó Hàn Tranh, không dám bỏ ra sợ anh lại sờ loạn.
Nhưng đôi môi ôn nhu của Phó Hàn Tranh, như thể mang theo hương rượu, khiến Cố Vi Vi muốn say.
Rất lâu sau, cuối cùng Phó Hàn Tranh cũng lý trí rời khỏi môi cô, ôm chặt cô vào trong lòng, cúi đầu hôn lên trán và tóc cô.
Hơn một tháng nay, tối nào cũng chỉ có thể gọi một cuộc điện thoại ngắn ngủi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com