Phó Hàn Tranh vẫn hơi do dự, "Hai ngày nữa anh rảnh, anh đi cùng em."
"Nhưng hôm nay Huệ Tử xuất viện rồi, cô ấy ở bên đó không quen, em vẫn nên qua đó thì hơn." Cố Vi Vi nói.
Suy cho cùng người ta bị thương là vì cứu cô, nằm viện mấy ngày cô cũng mới đi thăm một lần, bây giờ cô ấy xuất viện
không thể không thu xếp cho người ta nơi nghỉ ngơi ổn thỏa.
"Xuất viện?" Phó Hàn Tranh nghĩ gì đó rồi nói, "Thế cô ấy phải về nước rồi chứ?"
"Hiện tại cô ấy không đi được, về làm sao được?" Cố Vi Vi nói.
Phó Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói.
"Anh sẽ sắp xếp người đưa cô ấy về Nhật Bản."
Cố Vi Vi nghe vậy cười nói.
"Sao anh lại mong cô ấy đi như vậy, em đã nói với cô ấy hôm nay sẽ đón cô ấy xuất viện rồi."
"Vậy em sắp xếp cho cô ấy ở đâu rồi?" Phó Hàn Tranh hỏi lại.
Hắc Điền Huệ Tử không về nước, ở Trung Quốc lại có quan hệ tốt với cô như vậy, xuất viện tất nhiên là sẽ do cô sắp xếp chỗ ở rồi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com