Cùng ngày, cơm tối qua đi, Phó Hàn Tranh nói được là làm được đưa Cố Vi Vi và hai đứa bé từ nhà cũ dọn về biệt thự số 7 ở Châu Giang Thịnh Cảnh.
Ba trưởng bối lưu luyến đưa ra cửa, nhìn thấy xe đi ra mới trở lại nhà.
Đột nhiên phát hiện phòng khách náo nhiệt lập tức yên lặng làm cho người ta không thích ứng.
Khi hai đứa bé ở đây, luôn tràn ngập tiếng cười vui vẻ, đột nhiên vừa đi, phòng khách liền im lặng dọa người.
Bà cụ Phó thở dài, "Hữu Hữu với Điềm Điềm vừa đi, trong nhà liền quạnh quẽ."
"Được rồi, không phải mấy ngày nữa sẽ về sao." Bà Phó cũng không mất mát như vậy, mỉm cười khuyên nhủ.
"Cũng phải cho người trẻ tuổi chút không gian sống của chúng nó."
Bên kia Cố Vi Vi lên xe, nghĩ đến cảnh tượng các trưởng bối đưa bọn họ ra cửa thì có chút không đành lòng.
"Thật ra chúng ta ở nhà cũ cũng không ảnh hưởng gì mà."
"Làm sao không ảnh hưởng?" Phó Hàn Tranh lại hỏi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com