Bầu không khí trong phòng đột nhiên có mùi thuốc súng.
Phó Hàn Tranh vẫn giữ vững quan điểm để cho bảo mẫu trông con vào buổi tối, mà Cố Vi Vi lại thương con, khăng khăng đòi giữ con bên cạnh mình.
Thậm chí không ngại nói ra lời đuổi anh ra khỏi phòng.
Phó Hàn Tranh không thể tin nổi, cô vì giữ con lại mà ngay cả những lời như thế cũng nói ra được.
Có điều cũng coi như thông cảm được cho tâm lý làm mẹ của cô.
Dù sao thì từ lúc con ra đời cho đến bây giờ, cũng chưa từng rời khỏi cô.
"Để bảo mẫu trông nom chúng ,em có thể nghỉ ngơi tốt hơn, trong thời gian ở cữ mà không chăm sóc sức khỏe cho thật tốt, sau này sẽ để lại di chứng." Phó Hàn Tranh nghiêm khắc nói.
Cố Vi Vi mím môi không đáp, cũng biết rõ anh muốn tốt cho mình.
Chỉ là nghĩ đến việc buổi tối hai bé con không ở cạnh mình, trong lòng liền không chịu được.
Phó Hàn Tranh nghĩ nghĩ, nói.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com