"Chẳng lẽ là anh đi?" Phó Hàn Tranh lạnh lùng hỏi lại.
"Em đi em đi, anh vẫn nên ở lại chăm sóc cho chị dâu thì tốt hơn." Phó Thời Khâm lập tức nói lại.
Không muốn đi cũng phải đi, cho dù anh ta có một trăm lá gan, anh ta cũng không dám để anh trai bỏ lại chị dâu ở nhà một mình mà đi công tác vào lúc này.
"Ngày diễn ra hội nghị, cậu nhớ duy trì liên lạc, có vấn đề gì, anh sẽ kịp thời nhắc nhở cậu." Phó Hàn Tranh dặn dò.
Lúc này cho dù việc quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng mẹ con cô.
"Em biết rồi." Phó Thời Khâm yếu ớt trả lời.
Rốt cuộc là vấn đề nằm ở chỗ nào, cho dù anh cả có sống hạnh phúc hay không thì người chịu ngược đãi luôn là anh ta.
Phó Hàn Tranh kết thúc cuộc nói chuyện, anh đi xuống lầu trở về phòng, Cố Vi Vi vẫn còn đang loay hoay với thiết bị theo dõi tim thai.
"Em còn chưa chơi chán à?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com