Kỷ Trình nhận lễ phục màu xanh nhạt cô chọn, ướm thử trên người mình, nói.
"Người phụ nữ nào gả cho Phó Hàn Tranh mà không muốn nói cho cả thế giới biết: người đàn ông giỏi giang như vậy là của tôi, cậu thì ngược lại, cứ sợ người khác biết."
"Mình kết hôn với anh ấy, không phải để lấy danh hiệu bà Phó ra khoe khoang." Cố Vi Vi nhìn quần áo trên người mình có chút suồng sã, nghĩ rằng lát nữa còn phải đi xã giao với Phó Hàn Tranh, hình như mặc như vậy có chút không thích hợp.
Kỷ Trình cầm váy vào phòng thử đồ rồi ra soi gương nói.
"Nếu cậu thông báo cho cả thế giới biết cậu là bà Phó, ít nhất cậu cũng có thể đi ngang ở Trung Quốc này."
Cố Vi Vi tự mình chọn một bộ váy liền đơn giản tươi mát, ướm trước gương.
"Đi ngang? Mình đâu phải con cua."
Nói xong, cầm váy vào phòng thử đồ.
Kỷ Trình ở ngoài phòng thử đồ nói: "Ít nhất, không phải ai cũng dám khiêu khích trước mặt cậu."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com