Cố Vi Vi và Lăng Hiểu ở thư phòng trò chuyện rất vui vẻ, Phó Hàn Tranh và Phó Thời Dịch cũng lần lượt tan làm trở về.
Phó Thời Dịch vừa thấy Phó Thời Khâm đang bế Điềm Điềm ở nhà thì ngạc nhiên, cười nói.
"Ôi, chơi đủ nên về rồi à?"
Phó Thời Khâm trừng mắt liếc Phó Thời Dịch một cái, nhìn anh cả nhà mình nói.
"Không phải em vội vàng trở về làm phụ tá, thuộc hạ cho anh cả sao."
Phó Hàn Tranh không phản ứng anh ta, nhìn lướt qua phòng khách hỏi.
"Chị dâu cậu đâu?"
"À, vợ anh đang ở trên thư phòng vui vẻ bàn luận với bạn gái em về phim điện ảnh." Phó Thời Khâm nhàn nhạt nói.
Vừa nói xong, Điềm Điềm trong ngực anh ta đưa tay về phía Phó Hàn Tranh muốn ôm một cái.
"Cha, cha..."
Phó Hàn Tranh bế con gái lên, cô nhóc vừa vào lòng anh thì ngọt ngào mỉm cười, đáng yêu lại có thể chữa khỏi mệt mỏi.
Anh bế Điềm Điềm lên tầng, gõ cửa rồi mới đẩy cửa đi vào.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com