webnovel

Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa

Author: Lăng Vũ Thủy Tụ
Eastern
Completed · 230.6K Views
  • 498 Chs
    Content
  • ratings
  • NO.200+
    SUPPORT
Synopsis

Cô nàng Phong Tiểu Tiểu - một cô gái bình thường như bao cô gái khác - bỗng vào ngày sinh nhật lần thứ 20 của mình lại nhận được một tin sét đánh: Cô là Nữ Oa! Đây là trò đùa gì vậy? Ấy vậy mà đó lại là sự thật không thể thật hơn. Vị sư phụ có thân phận đặc biệt của cô đã đích thân nói với cô như vậy, thậm chí còn đánh thức năng lực và khiến cô "hiện nguyên hình". Ngoài ra, trong lúc hai thầy trò đi dạo còn bất ngờ “nhặt” được thêm một Nhị Lang Thần đang lâm vào tình thế nước sôi lửa bỏng, bị bọn du côn vây đánh và cướp sạch tiền của. Sự xuất hiện của Nhị Lang Thần Dương Nghiên đã kéo theo một loạt những chuyện dở khóc dở cười. Dương Nghiên được hai thầy trò Phong Tiểu Tiểu cứu và anh ta kiên quyết bám trụ lại nhà cô. Sau đó, anh ta còn lẽo đẽo theo Phong Tiểu Tiểu đến trường học và vô tình gây nên một trận phong ba. Phong Tiểu Tiểu đã dần dần chấp nhận thân phận Nữ Oa của mình và bắt đầu đi lên con đường không cách nào quay lại - tìm kiếm pháp thân và tàn hồn của chúng thần tiên, gây dựng lại thiên đình. Cũng từ đây, các vị "thần tiên" lần lượt kéo đến nơi cỗ ở và đem đến bao rắc rối. Tổ hợp các vị thần sẽ chung sống như thế nào và sẽ làm gì khi mà trong tay ai ai cũng có quyền năng?

Chapter 1Mở đầu: Mị là Nữ Oa ấy hả?

Trước năm hai mươi tuổi, Phong Tiểu Tiểu luôn cho rằng mình cũng chỉ là người thường. Nhưng khi qua tuổi hai mươi, nhận thức đó đã hoàn toàn bị đảo lộn. Kẻ gây ra điều này chính là người đàn ông đã nhận nuôi Phong Tiểu Tiểu, nhưng lại cứ khăng khăng bắt cô gọi ông ta là sư phụ chứ không phải là cha kia.

Thật ra Phong Tiểu Tiểu cũng chẳng vui vẻ gì với chuyện tự dưng có thêm một người cha, tất nhiên đó không phải vì tôn trọng cha ruột hay thế nào... Phong Tiểu Tiểu vốn là trẻ mồ côi, nên không quá để ý đến khái niệm về cha mẹ. Cô lại càng sẽ không vì một người qua đường A chưa từng gặp mặt, chẳng biết tròn hay méo, mà cố chấp giữ một cái danh xưng.

Tuy từ nhỏ ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, lay lắt ăn nhờ ở đậu giữa hàng xóm láng giềng, nhưng cô cũng không phải loại máu lạnh đến mức không có chút khát khao nào với tình thân. Việc không muốn nhận người ba nuôi kia cũng là có nguyên nhân.

Không sai, có lẽ mọi người cũng đã đoán ra nguyên nhân - bởi vì cô là một kẻ ăn nhờ cơm trăm nhà mà lớn lên...

Vì sao người đàn ông kia nhận nuôi Phong Tiểu Tiểu nhưng lại để cho một cô bé phải đi ăn nhờ nhà khác? Nguyên nhân là vì nghe nói ông ta là một nhà thám hiểm.

Thám hiểm có thể coi là một nghề không? Cái này cũng rất khó nói. Có người đơn thuần xuất phát từ hứng thú, cũng có người là do tổ chức hoặc tập đoàn nào đó thuê làm, còn có những người chuyên thách thức các loại địa hình hiểm trở, đáng sợ, những người đó có thể coi như là vận động viên.

Phong Tiểu Tiểu không biết sư phụ nhà mình rốt cuộc thuộc loại nào, nhưng có hai điểm rất rõ ràng. Đầu tiên, một nhà thám hiểm không thể dừng lại ở một nơi quá lâu, cho nên đây là lý do ông ta nhận nuôi cô nhưng lại không thể tự nuôi nấng cô được. Mà cũng chính vì điểm này, cho nên Phong Tiểu Tiểu có muốn cũng chẳng thể tìm được đối phương. Nói không chừng, phút trước ông ta còn đang hưởng thụ cát trắng nắng vàng ở Dubai, nhưng có khi ngay sau đó đã bay thẳng đến Nam Cực xem chim cánh cụt rồi.

Thứ hai, sư phụ cô rất có tiền, cực kỳ có tiền, có cực kỳ nhiều tiền... Cho dù là từ việc cứ mỗi tháng ông ta lại gửi một khoản kếch xù tới tài khoản của gia đình mà Phong Tiểu Tiểu ở nhờ, hay việc cứ cách một khoảng thời gian ông ta lại thần bí xuất hiện, sau đó không bao lâu lại thần bí biến mất, thì đều thể hiện ra, lão sư phụ này là một tên phá của.

Trước năm hai mươi tuổi, Phong Tiểu Tiểu đã từng nghĩ mãi không hiểu, một người như vậy, tại sao lúc trước tự nhiên lại muốn nhận nuôi cô?

Đến ngày sinh nhật hai mươi tuổi, Phong Tiểu Tiểu mới biết được đáp án - Đó là vì, ông ta bị thần kinh!

"Con đã hai mươi tuổi, cũng đã đến lúc phải biết sự thật rồi." Cái người mà nghe nói tuổi cũng đã không ít, nhưng nhìn qua vẫn chỉ giống một gã đàn ông ba mươi kia, bình tĩnh nói ra những lời như vậy.

Phong Tiểu Tiểu đưa mắt nhìn ngọn nến cắm giữa chiếc bánh sinh nhật trên bàn: "Có thể chờ con thổi nến cầu nguyện trước được không? Sắp cháy hết rồi."

"Mấy chuyện đó không quan trọng." Lão sư phụ nghiêm túc nhìn Phong Tiểu Tiểu rồi nói, "Chuyện sư phụ muốn nói là chuyện có liên quan tới cả thế giới."

"..." Phong Tiểu Tiểu cũng nghiêm túc nhìn ông ta: "Con cảm thấy vấn đề của con cũng rất quan trọng, nếu nến rơi xuống sẽ làm hỏng bánh ga tô. Hơn nữa đã quá nửa đêm rồi, con không muốn lại phải qua phố bên cạnh, gõ cửa nhà bà góa phụ đang thời kỳ mãn kinh kia để mua bánh mới."

Ông ta gật đầu: "Tâm trạng của con, sư phụ hiểu. Bởi vì con còn chưa biết mình sắp phải đối mặt với cái gì... Một góa phụ nho nhỏ mà thôi, so với chuyện sư phụ sắp nói thì chẳng đáng là gì."

Phong Tiểu Tiểu trầm mặc. Cô cảm thấy mình thật sự không nên mong đợi có tiếng nói chung với một tên thần kinh.

"Con từng nghe về Nữ Oa chưa?"

"..."

"Nữ Oa là một trong Tam Hoàng trong truyền thuyết, hiệu là Oa Hoàng. Nàng lấy bùn đất tạo thành người, cho nên cũng được tôn vinh là người tạo ra nhân loại, sau đó nàng lại luyện ra đá ngũ sắc vá trời... Có thể nói, chỉ cần nơi nào có đất đai thì Nữ Oa chính là sự tồn tại tối cao, lẽ nào con thực sự không phát hiện ra điểm gì sao? Từ nhỏ con đã chơi bùn giỏi hơn những đứa trẻ khác, đây chính là bằng chứng."

"..."

"Nữ Oa tên thật là Nữ Hi, họ Phong, đây chính là lý do vì sao con được gọi là Phong Tiểu Tiểu... Phong Tiểu Tiểu, con chính là Nữ Oa trong truyền thuyết! Còn sư phụ chính là Thái Bạch Kim Tinh, là người dẫn đường giúp con thức tỉnh!" Lão sư phụ trịnh trọng nói hết đến chữ cuối cùng, sau đó nhìn chằm chằm Phong Tiểu Tiểu đầy chờ mong.

"..."

"..."

Yên lặng, một sự yên lặng kéo dài hồi lâu.

Một lúc lâu sau, Phong Tiểu Tiểu mới gật đầu ra vẻ đã hiểu: "Có phải lúc vừa vào đây, đầu của sư phụ bị cửa kẹp đúng không?"

"…" Câm nín một lúc, lão sư phụ thở dài: "Từ ba ngàn năm trước, từ thời kỳ vạn pháp sụp đổ tới nay, thần tiên, yêu quái đã lâu không còn xuất hiện, ngay cả các chư thần trên thiên đình cũng phá hư không đi sang thế giới khác… Các chư thần chỉ lưu lại pháp thân và tàn hồn đã ngủ say ở thế giới này, nếu như không nhanh chóng làm gì đó, thì những tàn hồn đó cuối cùng cũng sẽ dần tiêu tán vào hư không. Chỉ có Tam Hoàng thời thượng cổ hoặc Đại Thánh mới có khả năng đánh thức được tàn hồn, trong đó con chính là vị thần thượng cổ duy nhất mà sư phụ tìm được sau bao nhiêu năm qua…"

Ông ta cầm lấy con dao dài vốn được chuẩn bị để cắt bánh ngọt, biểu cảm trên mặt ra vẻ oán trời thương dân: "Sư phụ biết con không tin, nhưng lát nữa con sẽ tin ngay thôi." Nói xong liền cầm dao tiến về phía Phong Tiểu Tiểu.

"Sư phụ tính làm gì đấy?" Phong Tiểu Tiểu cảnh giác.

Thời buổi này, muốn cho bản thân mình một cái sinh nhật yên lành lúc nửa đêm mà cũng phải chơi mạo hiểm như vậy sao?

"Đừng sợ, con chính là Nữ Oa! Chỉ cần có thể chạm tới nơi có đất thì sẽ không bao giờ chết." Lão sư phụ dùng tay còn lại lấy ra một lọ bùn: "May mà sư phụ đã chuẩn bị sẵn, bùn đất dùng để tự chữa thương cũng mang đến cho con rồi. Chỉ lát nữa thôi là con có thể tận mắt nhìn thấy thần lực của chính mình."

Đậu xanh rau má!

Sắc mặt Phong Tiểu Tiểu trắng nhợt, mắt mở trừng trừng nhìn con dao dài đang vung về phía mình… Phong Tiểu Tiểu thề là cô thật sự rất muốn tránh, nhưng đúng là gừng càng già càng cay, lão sư phụ tuy giống kẻ điên, nhưng không thể phủ nhận ông ta dù sao cũng là sư phụ của cô.

Đáng lẽ cô nên sớm nhận ra, một người từng được mời tới làm chỉ đạo cho cao thủ võ thuật thì làm sao có thể không biết chút võ công nào chứ?

Cho nên, con dao kia chẳng hề bất ngờ gì mà chém rách bả vai Phong Tiểu Tiểu, máu tươi nháy mắt phun ra ào ào.

Phong Tiểu Tiểu bị thương nặng, ngã bệt xuống đất, cả người giận phát điên. Vậy mà lão sư phụ còn trưng ra vẻ mặt hưng phấn, ngồi xổm xuống trước mặt cô, ném con dao đi rồi đưa lọ bùn lên, vui sướng giục: "Nhanh nào! Đem cái này bôi lên người, sau đó vận chuyển thần lực là con có thể lành lặn như ban đầu."

Vẻ mặt chờ mong kia, giống như ông ta đang nhìn trò ảo thuật yêu thích biến lá thành tiền vậy. Chỉ kém không chêm thêm một câu "Tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích xảy ra".

Phong Tiểu Tiểu cắn răng, dưới ánh mắt chờ mong của lão sư phụ, cô cầm lọ bùn lên, ném thẳng vào khuôn mặt đang tí tởn của ông ta, sau đó liền hét lên lời thoại mà từ lúc ông ta đẩy cửa vào cô đã luôn muốn nói:

"F**k!"

You May Also Like

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.

Er Gen · Eastern
Not enough ratings
846 Chs

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · Eastern
Not enough ratings
923 Chs

Xuyên Không : Ta Đây Nuôi Dưỡng Nam Chính

Tần Trạch vốn là 1 trạch nam đam mê đọc tiểu thuyết văn kiếm hiệp tu tiên chân giới , Tần Trạch vừa hay đọc xong cái tác phẩm mà hắn tự bảo là muốn cùng tác giả đánh nhau 1 phen , cái gì mà văn chương chỗ nào cũng đào hố quên lấp khiến hắn đọc mà tức điên lên được cũng chính vì vậy hắn mới đọc hết cả 1 cái văn chương hơn mấy ngàn chương kia , nhưng không may hơn chính là hắn vô tư ngủ 1 giất dậy liền thấy mình đang ở 1 nơi vô cùng mới lạ Và sau khi một hồi kinh điển Tần Trạch nhận ra hắn con mẹ nó xuyên không !! Còn xuyên không vô cái tiểu thuyết vớ vẩn cẩu huyết kia Mà mình còn là nam phụ bị nam chính diệt môn mà chết , thảm thảm quá !!! Thượng Ninh Trạch chưởng môn Thất Kình Phong phong hoa tuyết nguyệt , dung mạo có thể là coi là mĩ nam tử tu chân giới , cấm dục thanh cao , có lòng nhân từ Còn nam chính từ nhỏ cả nhà bị oan tiên môn diệt gia , lang thang đầu đường lớn lên lại đi làm lính đánh thuê sau này gặp được con gái đại vương yêu tộc tu luyện quay lại diệt sạch bách gia tiên môn còn Thượng Ninh Trạch là 1 trong số đó ---- " Sư Tôn chỉ hôm nay thôi có được không ? " Hàn Phong Huyền đôi mắt cún con đè người nam nhân xinh đẹp ở dưới "...." con mẹ nó ta thao sao bây giờ lại đổi thành ta bị thượng bởi nam 9 vậy ? Thượng Ninh Trạch im lặng nhìn người nam nhân trơ trẽn đang đè mình mà còn do chính tay mình nuôi dưỡng " Sư Tôn ta thấy việc lên giường mỗi ngày là vô cùng quan trọng " Hàn Phong Huyền hôn lên tai đỏ bừng của sư tôn , bắt đầu đưa tay dạo quanh trên người Thượng Ninh Trạch " Nghịch đồ ! Ngươi lúc nào cũng nói chỉ hôm nay thôi nhưng hôm qua hôm kia ngươi cũng nói như vậy "

mynulongduongdo · Eastern
Not enough ratings
3 Chs
Table of Contents
Volume 1
Volume 2
Volume 3
Volume 4
Volume 5
Volume 6
Volume 7