Cửa hàng mở vài ngày rất nhanh đã tiến vào quỹ đạo. Tiến vào quỹ đạo không phải nói có lợi nhuận khả quan, mà là bọn người Phong Tiểu Tiểu đã miễn cưỡng hiểu rõ việc buôn bán của mình là gì, cũng bước đầu phân công công việc cho từng người, kế tiếp là làm cho mọi người xung quanh biết có một cửa hàng như vậy tồn tại.
Ba tên côn đồ sau vài ngày cuối cùng cũng được thả ra, cảnh sát thật sự không thể lập án, quan trọng nhất là thi thể thì tìm không thấy, loại chuyện này chưa ai từng gặp, cũng không biết xử lý thế nào. Bản án cũ cũng không có tiền lệ để tham chiếu, xã hội pháp chế hiện tại lại không thể vô lý mà giam giữ ba người, vì thế không thể làm gì hơn là đành phải lui bước.
Sau khi ra khỏi đó, chuyện thứ nhất ba tên đi làm chính là đi tìm đại ca và chị đại đã bái trong lúc thành quỷ. Không ngờ trong nhà chỉ còn lại một con rối nặn từ bùn, IQ của đối phương lại không cao, chỉ nghe hiểu mệnh lệnh đơn giản của Phong Tiểu Tiểu, sai nấu cơm thì nấu cơm, kêu quét tước liền quét tước, bảo trông nhà thì ngay cả con ruồi cũng không lọt, chứ đừng nói gì là ba người sống.
Ba tên côn đồ nghĩ hết cách cũng không thể tiến vào một bước, lại không có biện pháp liên lạc, càng không biết vị trí cửa hàng mới của Phong Tiểu Tiểu, cuối cùng đành phải cắm rễ trước cửa nhà người ta, đến hàng xóm còn tưởng rằng Phong Tiểu Tiểu đi vay nặng lãi bị chủ nợ đến siết nhà...
Hôm nay, Phong Tiểu Tiểu theo thường lệ đóng cửa đúng giờ, sau đó theo thường lệ đuổi Dương Nghiên và cô gái Y Y đi về trước, còn mình thì đem theo túi tiền đi vào trung tâm thương mại.
Đi dạo phố, loại chuyện này nếu là con gái thì đều không cách nào tránh được. Bản thân Phong Tiểu Tiểu mặc dù không yêu thích hoạt động này, nhưng cô không chịu nổi khi có một cô bạn nhiệt tình yêu thương hoạt động này.
Bạn nữ sinh đáng yêu cực kỳ để ý đến tiến triển về mối quan hệ giữa Phong Tiểu Tiểu và Khương Lễ. Hơn nữa sau khi Khương Lễ ra tay ở quán bar đêm đó, hứng thú, nỗi tò mò của cô bạn này đối với vị cao thủ thâm tàng bất lộ kia nháy mắt vọt đến đỉnh điểm.
Nhưng mấy ngày nay đều không liên lạc được với đương sự, vì vậy bất đắc dĩ, nữ sinh đáng yêu đành phải tìm một đương sự khác để bù lại một chút.
Đến địa điểm hẹn gặp, nữ sinh đáng yêu vung cánh tay nhỏ bé lên: "Đi, hôm nay phải đi nhiều chút... Ừ, bắt đầu từ đầu phố..."
Vừa nghe được lời này Phong Tiểu Tiểu liền xúc động muốn quay đầu.
Cái gọi là đi nhiều, chính là ba bốn giờ đều không được đi khỏi, đây là cái thứ nhất, thứ hai chính là cơm nước xong mọi người tiếp tục, không đi hết tất cả các cửa hàng thì tuyệt không bỏ qua.
Nữ sinh đáng yêu không cho Phong Tiểu Tiểu cơ hội hối hận, ý chí chiến đấu dâng cao bắt đầu kéo người đi cùng mình. Phong Tiểu Tiểu lỡ mất cơ hội bỏ chạy lấy người tốt nhất, đành phải bất đắc dĩ đi cùng cô nàng.
Trạm thứ nhất chính là shop thời trang hàng hiệu. Nữ sinh đáng yêu buông tay phóng đi tìm tìm kiếm kiếm quần áo. Phong Tiểu Tiểu hết sức có kinh nghiệm ngồi xuống ghế sô pha đợi, bên cạnh là vài chàng trai theo vợ hoặc bạn gái đến mua đồ.
Một vài chàng trai có lẽ là hiếm khi thấy có con gái ngồi chỗ này, liền tò mò đánh giá. Phong Tiểu Tiểu một mực không để ý, bên tai chỉ nghe nữ sinh đáng yêu và nhân viên cửa hàng nói chuyện: "Tôi mặc cái này có thật sự hợp không? Tiểu Tiểu, bà cảm thấy sao? Có phải rất gợi cảm hay không?"
Các chàng trai có trí tưởng tượng tương đối phong phú liền liên tưởng có thể là bổ não đến loại hoa màu trắng thuần khiết nào đó (bách hợp), ánh mắt nhất thời có chút dung tục. Phong Tiểu Tiểu vẫn như trước, trấn định đáp: "Đẹp, đẹp lắm, bà mặc cái gì cũng đẹp."
...
Hai mươi năm ngắn ngủi Phong Tiểu Tiểu sống trên đời, trừ Lý Trường và Dương Nghiên, kỳ thật không có nhiều người có thể chân chính tiến vào vòng tròn quan hệ trong cuộc sống của cô, nữ sinh đáng yêu này chính là một ngoại lệ trong số đó.
Nguyên nhân không phải vì nữ sinh đáng yêu nhiệt tình với Phong Tiểu Tiểu, chủ yếu còn là bởi vì nữ sinh đáng yêu có một người mẹ rất tốt.
Cho nên nữ sinh đáng yêu hóng hớt Phong Tiểu Tiểu nhịn, không có việc gì gọi điện thoại quấy nhiễu cô, Phong Tiểu Tiểu cũng nhịn. Chỉ cần cô nàng không lấy dao đâm Phong Tiểu Tiểu, Phong Tiểu Tiểu cơ bản cái gì cũng có thể nhịn.
Nguyên nhân trong đó không đủ để nói với người ngoài. Con người ấy mà, cả đời này dù sao cũng sẽ gặp được vài người đặc biệt.
Hơn nữa, nữ sinh đáng yêu cũng chưa làm chuyện gì quá đáng, những tật xấu đó của cô nàng... Ờ, thật ra không có gì khác so với nữ sinh bình thường, chỉ là cá nhân Phong Tiểu Tiểu tương đối đặc biệt mà thôi.
Đang bị các chàng trai đánh giá, nữ sinh đáng yêu thay một bộ quần áo đi ra, rất say mê xoay tới xoay lui trước gương: "Kiểu dáng không tồi nha, chất liệu cũng rất vừa người bla bla..."
Phong Tiểu Tiểu bình tĩnh lấy điện thoại ra để lên mạng, không có ý định tiếp lời. Dù sao thì cô cũng biết nữ sinh đáng yêu tuyệt đối không có khả năng mua, vừa rồi nhìn cấp bậc trang hoàng cùng với giá cả bộ quần áo cô đã biết, đây cũng chỉ là thử cho đã nghiền mà thôi. Tuy rằng vừa lòng, mặt sau khẳng định sẽ còn có "Nhưng mà…". Sau đó thuận lý thành chương phê bình soi mói một trận, tỏ vẻ còn muốn xem mấy chỗ khác vân vân.
Vốn cho rằng đây cũng sẽ giống như tiến trình bình thường, không nghĩ tới hôm nay lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Một cái đầu đỏ chói quen mắt và một cô gái đang khoác tay hắn cùng bước vào cửa hàng. Tên đó không chút để ý, loay hoay với bạn gái một hồi rồi mới thấy Phong Tiểu Tiểu, gã sửng sốt, cười như không cười: "Thật khéo, chị dâu cũng đến mua quần áo sao?"
Phong Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên thì đúng lúc thấy hắn, thật khéo, không nghĩ tới tùy tiện đi dạo phố cũng có thể gặp em trai Dương gia.
"Tôi tùy tiện ngồi một chút thôi, cậu có việc sao?" Phong Tiểu Tiểu cất di động.
"Tôi cũng tùy tiện đi dạo chút thôi." Em trai tóc đỏ cũng không khách khí, ngồi kế bên Phong Tiểu Tiểu vẫy tay với bạn gái, "Lại đây, gọi chị dâu! Đây là chị dâu cả của Thái tử gia, ông già cũng tự mình thừa nhận rồi." Giọng điệu mang chút trào phúng.
Cô gái kinh ngạc nhìn Phong Tiểu Tiểu một cái, khách khí vài câu đã bị gọi đi, cô nàng đã hoàn thành nhiệm vụ, dù sao chỉ cần lát nữa có người mua đồ cho là được.
Em trai tóc đỏ nhìn Phong Tiểu Tiểu, châm một điếu thuốc: "Nghe nói mấy hôm trước anh trai và chị dâu về nhà nhưng cũng chỉ ăn bữa cơm với người trong nhà thôi? Quá khách sáo rồi."
"Chuyện giữa cậu và anh trai cậu đừng có tìm tôi. Mấy người yêu nhau lắm cắn nhau đau cũng kệ, tôi chỉ là một người qua đường, một diễn viên quần chúng mà thôi." Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ, nhân phẩm của cô thật là kém, ngồi yên cũng có phiền toái tìm tới cửa.
Tóc đỏ phun ngụm khói cười khinh: "Bản lĩnh của cô cũng không nhỏ, em họ tôi thật ra xinh đẹp hơn cô nhiều."
"Cậu đang nói cái người mà quyến rũ anh Nhị thất bại đó hả?"
"..." Em trai tóc đỏ thâm trầm nhìn Phong Tiểu Tiểu, lắc đầu: "Xem ra chị dâu không chào đón tôi rồi, tôi đành phải đi thôi." Nói xong liền đứng dậy, nhìn nữ sinh đáng yêu đã thay xong quần áo đang đi về hướng Phong Tiểu Tiểu bỏ thêm một câu, "Thuận tiện nói một câu, bạn của cô thoạt nhìn không tồi."
Không tồi? Không tồi chỗ nào? Diện mạo bình thường, dáng người cũng bình thường...
Phong Tiểu Tiểu nhìn nữ sinh đáng yêu vẻ mặt mờ mịt đi đến trước mặt mình mà đau đầu, đây rõ ràng là uy hiếp công khai đây mà...