webnovel

TRẦN HUYỀN

Author: FirstCorner
Eastern
Ongoing · 4.4K Views
  • 4 Chs
    Content
  • ratings
  • N/A
    SUPPORT
Synopsis

có chút ngáo! có chút hài! kinh lịch kịch tính hoặc không.

Chapter 1chương 1 : Hiện nay có chút chai mặt !

5 Năm trước đột nhiên lại xuyên không lên thân của một vị hoàng tử. quanh năm ốm yếu không thể thượng vị, không có khả năng tranh đoạt quyền thế. được phong vương, được ở tại kinh thành, nhưng cũng thế mà thôi.

5 năm sau hoàng tử tranh quyền đến ta chết tươi sống. cuối cùng chỉ còn lại nhị cùng tam hoàng tử.Cùng lắm một người làm vua một người làm phiên vương Ai ngờ 2 người họ cùng nhau đồng quy vu tận. trong nhất chuyển Không còn ai nối dõi. vị hoàng đế kia đành tìm đến đứa con trai ốm yếu bệnh tật của mình.

-Phong ngươi vị thái tử! Chỉ mong ngươi sớm ngày vì hoàng thất hạ sinh hoàng tôn… haizz!!

Trần Huyền nghe cái này phụ hoàng nói mà miệng đều co giật chỉ còn thiếu điều chửi ầm lên mà thôi. "Ta xxx Ta đã ốm thành một dạng như thế này còn có thể sinh sao?Ngươi cái này người cha hẳn không phải mới 60, 70 thôi sao?Sợ là còn sinh tốt hơn ta."

Trong lòng là vậy!Ngoài mặt vẫn phải dập đầu làm theo. trong một đêm hoàng tự còn duy nhất một vị hoàng tử. cũng trong một đêm từ vương gia không tranh quyền thế hóa thành thái tử đông cung. chuyện như vậy nói ra ai cũng không tin.

Sau khi nhận lễ lên làm thái tử của Ưng Nguyên Vương Triều. Trần Huyền kết thúc cuộc sống ngu ngu muội muội qua ngày như trước kia. cái cần học cũng nên học, cái cần biết cũng nên biết. đương nhiên ngày ngày uống thuốc là không thể bỏ.

nguyên lai Ưng Nguyên Vương triều Cũng không phải to lớn gì lắm, chỉ là bát phẩm thế lực trên lục địa này.

Thông Huyền Lục Địa

Hiện tại ở Thông Huyền lục địa nhất phẩm thế lực có 3 cái, nhị đến tam phẩm thế lực có trên dưới 10 cái,Tứ với ngủ phẩm có hơn 50 cái, từ lục phẩm đến bát phẩm lại càng khoa trương hơn có trên dưới ngàn cái, Cữu phẩm Lại càng khỏi phải nói,chính là rải rác khắp nơi trên dưới ngàn vạn.

thực lực cũng là chênh lệch một trời một vực giữa các phẩm cấp thế lực.Đương nhiên đối với trần huyền mà nói thì chuyện này cũng không mấy quan trọng dù sao một thân ốm yếu có thể sống lâu được đến khi nào mà lo. Hiện tại lo nhất vẫn là người phụ hoàng đầu óc có vấn đề kia đang ráo riết tuyển phi khắp nơi. Nhìn cảnh này thật là bị đem ra là một cái người giúp duy trì nòi giống đâu.

Nói đi cũng phải nói lại làm vương gia vẫn thoải mái hơn "haizz… Ta thật ao ước cuộc sống trước kia".

[Tinh!ký chủ chính thức tranh đoạt quyền thế.Hệ thống thức tỉnh thành công!]

[Tinh!Vì là lần đầu thao tác tặng ký chủ một lần điểm danh ]

[Tinh!Vì là lần đầu điểm danh chắc chắn sẽ nhận được nhân vật 5 sao]

"Ta.. không nghe lầm đi ? Đã là lúc nào rồi còn có hệ thống. Ngươi đến muốn sớm a.Chật vật hơn 5 năm ốm yếu bệnh tật Cũng sắp chết đến nơi rồi?"

" điểm danh!"

Hệ thống nghe cũng phải đứng hình mất 5 giây , vị ký chủ này cũng quá chai mặt rồi?

[Tinh!Chúc mừng kí chủ triệu hoán đến đệ nhất kiếm khách của Ưng Nguyên Vương Triều Hoàng Minh Hiểu.]

[Tinh!nhân vật trong thời gian sớm nhất sẽ đến bên cạnh kí chủ.]

-Thật? Ta còn tưởng mình bệnh nặng quá sinh ra ảo tưởng.

Lại qua một tháng bận rộn. hoàng đế cũng chính thức lập trưởng nữ nhà tể tướng làm thái tử phi. không chỉ vậy trưởng nữ của một số quan văn lẫn quan võ cũng cùng lúc bái vào làm thiếp.

trần huyền một bên nhìn danh sách số lượng một bên đang uống thuốc cũng đều phun ra.báo hại đám cung nữ được một phen sợ hãi.

-lui đi.

-vâng.

Nghe được chỉ thị đám cung nữ nhao nhao lui ra sợ vị thái tử này thay đổi quyết định. Từ lúc Trần Huyền lên ngôi thái tử đã qua hơn một tháng. Chưa từng thượng triều, chưa từng cùng quan viên qua lại, càng chưa từng ra khỏi cung.

chính vì chưa làm cái gì nên Trần Huyền cũng tương đối lo lắng bởi vì vị kiếm khách Hoàng Minh Hiểu Mà hệ thống đề cập đến kia đều chưa từng xuất hiện qua một lần. tuy nói là đệ nhất kiếm khách nhưng muốn băng vào hoàng cung cũng đâu dễ. trần huyền bây giờ cũng rất không biết nên làm như thế nào.

-Thật phải ra khỏi cung một lần sao?

Hồi còn làm vương gia cũng chưa ra khỏi cửa bao giờ. Chứ đừng nói bây giờ thân tại trong cung! Thế nhưng mà cũng không thể mãi bị động ở một chỗ như vậy.

Ròng rã hơn một tuần cuối cùng Trần Huyền cũng trốn được ra ngoài. Sau khi trốn ra vì không biết đường xá như nào chỉ đành tiến thẳng đến nơi náo nhiệt nhất. Phong Hoa Lâu! nghe nói là tửu lâu Có tiếng nhất kinh thành. thậm chí còn có cao thủ võ tông tọa chấn .

Sau khi vào Phong Hoa Lâu, Trần Huyền một mặt vì để không gây chú ý nên ngồi tại ở một bàn nào đó trong góc, mặt khác cũng là để cái kia kiếm khách dễ tìm đến mình.

vừa vào ngồi chưa được 2 hơi thở tiểu nhị đã chạy nhanh đến

-khách quan ngài muốn gọi gì?

-cho ta ít trà và đồ ăn nhẹ cho 2 người, cảm ơn.

-vâng! Tới ngay!

Đúng là tửu lâu lớn có khác. lấy việc làm ăn làm trọng không phân biệt khách hàng. dạng này trần huyền cảm thấy rất hợp ý. Dù sao cũng là lần đầu tiên ra ngoài không chọc ra sóng gió gì cũng rất an tâm.

"An ổn là tốt nhất, an ổn là tốt nhất.Hoàng Minh Hiểu à Hoàng Minh Hiểu ngươi mau mau tới, Ta ở ngoài lâu cảm thấy không an toàn."

Nói đùa chứ đi bộ từ nãy đến giờ chưa chết giữa đường là may lắm rồi.đang an an ổn ổn ngồi ở trong góc đột nhiên rầm Một tiếng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã thấy có người bị đánh bay té ngay bên cạnh chân mình a a gọi đau.

-ngươi cái đồ không nói lý này, ỷ mình có quyền có thế.Nói cướp dân nữ liền cướp dân nữ sao?

Người nói chuyện chính là kẻ bị té nhào ở bên cạnh trần huyền. nhìn ra chỉ là một bách tính bình thường đi? câu chuyện nghe có vẻ ly kỳ, Xem ra là cưởng đoạt con gái nhà lành đi? trần huyền ngồi ở một bên lúng túng một hồi vẫn là đứng lên đở cái kia nam nhân bị té ở bên cạnh

-không sao chứ?

-ta.. Đa tạ vị công tử này, chuyện này liên quan đến quan phủ công tử vẫn là cẩn thận đừng dính dáng vào thì hơn.

Trần Huyền cũng không có ý kiến gì lập tức địa gật đầu ngồi xuống. nhưng mà có nhanh đến mấy cũng vẫn là bị kẽ đá bay nam nhân kia nhìn thấy. một thân áo hoa, nhìn sao cũng thấy là một kẻ ăn chơi. theo lời của vị tiểu ca này nói hình như còn đang tính cướp dân nữ nhà lành?

-xí ngươi cái này tính gì? Còn muốn cướp người với gia? Có tin hay không gia giết cả nhà ngươi?

Nói xong tên công tử hoa này địa nhìn sang phía trần huyền

-Còn ngươi? Giám xen vào chuyện của ta? Nói đi đến từ gia tộc nào?

trần huyền cũng không tính lo chuyện bao đồng đang tính bỏ qua nhưng mà đột nhiên nghe hệ thống nhắc nhở

[Tinh! Phát hiện công tử hoa ăn chơi! Giáo huấn hắn vì dân trừ hại nhận ngay 1 lần điểm danh!]

2 mắt trần huyền đột nhiên tỏa sáng. Dù sao ngoài lần điểm danh đầu tiên của một tháng trước đến nay hệ thống mới lên tiếng lần nữa. " cái này trách ngươi xui nha!"

trần huyền Tuy là ngu muội sống qua ngày nhưng cũng không phải cái gì cũng không biết. hắn biết cái kia phụ hoàng sợ mất nòi giống cuối cùng nên luôn phái người âm thầm đi theo bảo vệ hắn. Chỉ là không biết thực lực như thế nào.

-Bắt hắn!

-uy uy uy… ngươi cái gì trang? Gia nói cho ngươi biết gia là con trai của …

Lời còn chưa nói hết bịch Một tiếng cái kia công tử hoa đã bị đè xuống nền nhà. chuyện xảy ra quá nhanh làm cho quan khách xung quanh lúc này cũng Tĩnh. ai cũng không nghĩ đến còn có người dám chống đối cái này công tử hoa. hắn nhưng là tiểu bá vương khét tiếng ở kinh thành.

Người xuất Chiêu một thân Áo bào đen, Che mặt. nhìn lướt qua trần huyền cũng đoán được đây là ám vệ của phụ hoàng hắn. "Xem như không tệ" Biết là có mục đích khác nhưng mà có người đi theo bảo vệ vẫn còn hơn.

-Các người có biết gia là ai không?Cha của ta là đội trưởng cấm vệ quân.

-Đội trưởng cấm vệ quân?

-Hừ!tốt nhất ngươi mau thả ta ra Nếu không ta bắt cả dòng họ nhà ngươi Tống vào nhà giam.

trần huyền dùng con mắt tội nghiệp nhìn cái này công tử hoa, lúc đầu cũng chỉ tính ngăn hắn lại 1, 2 mà thôi. Nhưng mà bây giờ, lời Hắn chửi chính là phạm thượng!Không cần trần huyền làm gì cái này ám vệ cũng sẽ không tha cho hắn.

Quả nhiên không ngoài dự liệu tên ám vệ này lập tức kéo hắn đứng lên làm một cái lễ với trần huyền rồi lôi hắn đi. trần huyền cũng là mặt mo ngồi ngay tại chỗ "Người cứ như vậy đi lở đâu ta có chuyện gì thì sao?" Lại là một trận chửi ầm trong lòng.

Người ở phong hoa lâu ngoại trừ những phòng quý phía trên thường dân phía dưới coi như sợ bị vạ lây tất cả đều nhao nhao trả tiền rồi rời đi. Cái kia nam nhân cũng nhìn đến trợn tròn cả mắt. một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần.

[Tinh!kí chủ hoàn thành nhiệm vụ]

[tinh! Thưởng 1 lần điểm danh]

-Vị công tử này, hắn nhưng là nói thật. Cha Hắn đúng là đội trưởng cấm vệ quân,Không thể chọc!

-ách, Cũng không phải ta, là cái tên kia áo đen bắt đi mà!Ta nhưng là không có quen cái tên kia

trần huyền một mặt chính khí nói ra làm cho cái kia nam nhân cũng choáng váng nghĩ hắn thật trơ trẽn.

-Không phải ngươi vừa ra lệnh cho hắn sao?

-Không!Ta chỉ nói chơi tính hù dọa hắn thôi

-thật?

-thật! .. ngươi mau đi cứu Cái gì dân nữ nhà lành của ngươi đi

-Đúng rồi Tiểu Hoa. Ta này đi trước, sau này gặp lại nhất định báo đáp.

sau khi cái kia nam tử rời đi trần huyền ung dung ngồi lại bàn chỉ là cả tầng 1 tửu lâu cx chỉ có hắn. Đột nhiên cảm giác được không khí có chút lạnh xuống trần huyền theo bản năng ngẩng đầu phát hiện 1 cái trung niên hoa tiêu y phục, mủ vành che mặt bên hông đeo 1 đôi bội kiếm đang tiến vào tửu lâu.xem ra chính là kia Hoàng Minh Hiểu

Xoẹt một phát không biết từ đâu xuất hiện 1 vị lão bá chặn trước mặt hắn. Chỉ 1 giây khí tức hai bên giao lưu làm cho cái này 1 cái con bệnh muốn thổ huyết tại chổ.

-Hoàng đại hiệp đại giá quang lâm chẳng hay muốn làm gì?

Người nói vô cùng đề phòng mà nhìn Hoàng Minh Hiểu.hắn thì là không thèm nhìn lấy cái kia lão giả mà lắc ngang qua đi sâu vào một góc hẻo lánh Tìm đến Trần Huyền. Bịch Một tiếng quỳ xuống

-Ra mắt công tử.

[Tinh! Hoàng Minh Hiểu tìm đến kí chủ thành công!]

• Nhân vật: Hoàng Minh Hiểu

• Tuổi:18

• độ trung thành : 100

• tu vi : võ tôn thất trọng thiên

• tiểu sử : được ký chủ nhận nuôi từ nhỏ âm thầm bồi dữơng. Sau ra ngoài một mình ngao du thiên hạ. Nay kí chủ lên làm thái tử hắn cảm thấy không an tâm muốn được quay về bảo vệ kí chủ.

" Con mẹ nó thực sự thật dọa người . quả nhiên là hảo hệ thống. nhưng mà những nhân vật ta điểm danh ra thế này là người của cái thời đại nào?"

[Tinh! Giải đáp Thắc mắc một lần duy nhất. người được điểm danh là nhân vật có thực đang tồn tại trên mảnh đại lục này. tiện thể nhắc nhở độ trung thành sẽ không thay đổi kí chủ không cần lo lắng.]

Nghe được dòng thông báo này ngoài việc được giải đáp thắc mắc cũng làm cho trần huyền an tâm hơn nhiều. độ trung thành không đổi không phải là sẽ không có chuyện phản bội hay sao?

Bên này lão giã thì trợn trắng mắt.Hoàng Minh hiểu thì lo lắng không thôi. bởi vì hắn là tự ý quay về.

" Không đúng, hệ thống. Ta tới đây mới có 5 năm hắn lại làm sao gắn với ta từ nhỏ?"

[tinh! Trước khi kí chủ đến 5 năm này thân xác của vị hoàng tử này vẫn là đang tồn tại! Đây là thế giới chân thực xin kí chủ hiểu rõ]

• Kí chủ: Trần Huyền

• Tuổi : 27

• Tui vi : trước mắt không có

• Tiểu sử : 5 năm trước là cái vô cùng nguy hiểm người, ác độc người, tạo dựng thế lực khắp nơi! Hiện nay có chút chai mặt!!

" ta của trước kia ghê gớm vậy sao? Có nhầm lẫn không chứ giờ ta đi lại còn không nổi"

-Công tử ta…

-tốt! Trước ngồi lên lại nói. Ta gọi phần cho 2 người này.

-Rõ! Công tử

Hoàng Minh Hiểu tuy ngay lập tức làm theo nhưng hắn vẫn lo lắng công tử là vẫn đang khó chịu. Ai bảo tính mạng của bọn hắn là do công tử cầm đâu.

Kì thực Trần Huyền cũng không biết cái vụ gì mà tính với chả mạng. Đến nổi hệ thống cũng là lúc ẩn lúc hiện hắn sống rất mơ hồ 5 năm nay!

- Công tử ta lần này trở về là mong được phò trợ bên cạnh công tử.

- Được.ngươi tùy ý. Chỉ là vấn đề hoàng cung

- Ta leo vô rất dễ! Nơi đó mạnh nhất cx chỉ có cái kia thái thượng hoàng tu vi nhất cử võ tông cửu trọng thiên mà thôi. 1 cái khác..

- Ta là nói ngươi làm sao đường đương chính chính bên người!

- Ta sai!

Hai người lâm vào im lặng. Cái kia lão giã nhìn đến hoa mắt. Cuối cùng cũng không để yên được vẫn là đi đến nói chuyện.

-vị công tử này! Ngài là…

Trần Huyền còn đang tức giận liếc hắn 1 cái chỉ vậy thôi không có gì ghê gớm nhưng mà hoàng minh hiểu lại là phát ra sát ý cực mạnh phóng phía lão giã kia.

-ta không có ác ý, chỉ là muốn làm quen một hai..

-công tử là người ngươi muốn là có thể làm quen sao?

Ngẩm lại cũng thế người có thể để cho đệ nhất kiếm khách quỳ như thế thật là chuyện lạ mới thấy lần đầu. Người ta thế nhưng mà là 1 tôn võ tôn hàng thật giá thật. Nhưng chuyện này lão giả cũng không có cách nào. Ai bão ngươi quỳ làm gì? Gặp phải đại nhân vật ai mà không muốn làm quen một hai.

-Ta là thực khách qua đường không cần để ý ta. Ta uống xong trà liền đi.

-Ách… lão không làm phiền nữa,.

-Hừ!

sau khi lão giã rời đi. Không khí lại lâm vào im lặng. Kì thật nữ nhân trần huyền hắn còn chưa nói chuyện chung bao giờ. 1 cái nam nhân lại càng không. À người hầu thị vệ không tính nha. Hai bên nhìn nhau 1 chặp. Trần huyền thì hoang mang không biết nên làm gì. Còn hoàng minh hiểu thì lo lắng bản thân bị gì.

Hắn kì thực không muốn về nhưng không hiểu sao lại cứ bị 1 cái gì đó thúc đẩy quay về! làm hắn thật nhìn thấy trần huyền lúc hắn thật muốn quay đầu chạy.

-ngươi ra ngoài ngao du cũng thật tốt khoái ý nha!

-ách.. công tử, kì thật ta là muốn quay về tìm ngươi từ lâu.

Trần Huyền nhìn chăm chú hắn, hắn lần này là thật im lặng. Còn nuốt khan lấy nước bọt.

-ta thấy ngươi khi nhìn thấy ta 1 khúc kia là muốn quay đầu bỏ chạy thì có!

Bên trên lầu trong 1 gian phòng có mạn che mỏng. Bên trong ngồi 1 thiếu nữ thân mặc tử y hoa văn kì lạ. Tựa như là lá cây 1 dạng. Bên cạnh ngồi 1 vị lão giã. Chính là lão giã khi nãy!

-Từ thúc khi nãy ngươi nhận ra vị công tử đó sao?

-không nhận ra! Mới lần đầu gặp!

-ồ...

-nhưng mà Hoàng Minh Hiểu lại manh hơn rồi! Hắn 2 năm trước chỉ mới bước vào võ tôn. Giờ thì đã thất trọng thiên rồi.

-không quan trọng. Dù sao cũng chỉ là người của 1 thế lực bát phẩm

-nhưng hắn cũng không hẵn....

Thiếu nữ này ánh mắt nhảy 1 cái. Lại nhìn Trần Huyền không giống thế lực của ưng nguyên vương triều. Kì thực trần huyền 5 năm này sống quá điệu thấp khiến cho người ta không nghĩ là hắn có liên quan đến hoàng thất cũng là.

Bên trên thâm ý đàm luận bên dưới trần huyền đã bí đến hoảng chỉ đành nhanh chóng rời đi.

-từ thúc tra xem thân phận của hắn đi

-không hay lắm đâu. Lỡ đâu chọc ra cái gì đại nhận vật thật thì...

-không sao!Phong Hoa Lâu cũng không phải thế lực nhỏ. Chỉ cần phạm vi thế lực không vượt qua cái này mấy cái vương triều là được.

-được! Vậy nếu vượt qua rồi ta lập tức dừng.

-nhờ thúc.

Bên ngoài phong hoa lâu đường xá vẫn tấp nập trần huyền đi dạo trên phố 1 bên ngó nghiêng xem sao. 1 bên cố gắng câu thông với hệ thống.

" Hệ thống! Điểm danh đi"

[Tinh! Chúc mừng kí chủ điểm danh đến Lưu công công thái giám chủ quản của Ưng Nguyên vương triều!]

[Tinh! Nhân vật sẽ tìm đến kí chủ trong thời gian sớm nhất!]

Lần này trần huyền triệt để im lặng. Cái gì người cũng có thể gọi ra sao?

[Tinh! Xét thấy Hoàng Minh Hiểu khó bề vào cung có cái này lưu công công trợ giúp sẽ thuận tiện hơn!]

Ngẩm lại cũng đúng. Trần Huyền quyết định trước an bài cho hoàng minh hiểu sau về cung lại đợi cái kia lưu công công xem hắn thế nào lại nói tiếp. càng nhanh càng tốt, sớm ngày đón cái này đệ nhất kiếm khách về bên mình làm cái hộ vệ là an toàn nhất.

Kì thực sau vụ việc hôm nay trần huyền không còn tin vào cái gì ám vệ của phụ hoàng hắn nữa rồi! Cái gì ám vệ nói đi là liền đi. quá không có độ tín nhiệm rồi!

Trần Huyền loay hoay 1 buổi bên ngoài liền an bài cho hoàng minh hiểu ở lại phủ đệ củ của mình trước kia rồi liền quay lại hoàng cung!

You May Also Like

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · Eastern
Not enough ratings
923 Chs