webnovel

Xin chào người thừa kế

Author: Mr. Yan
สมัยใหม่
Ongoing · 187.4K Views
  • 460 Chs
    Content
  • ratings
  • NO.200+
    SUPPORT
Synopsis

Vừa vào cấp 3, Trang Nại Nại đã gặp tiếng sét ái tình, cô quyết tâm theo đuổi Tư Chính Đình, sau ba năm theo đuổi cuối cùng cô cũng được như nguyện nhưng những biến cố ập đến khiến cô phải chia tay với anh. Năm năm sau, Trang Nại Nại được biết mình là đứa con bị mất tích của nhà họ Cố và "mẹ nuôi" của cô chính là kẻ đã trộm cô khỏi tay bố mẹ ruột. Vì cứu công ty của nhà họ Cố, vì số tiền năm mươi vạn tệ cô phải bồi thường giúp mẹ nuôi, Trang Nại Nại phải tìm mọi cách để kết hôn với Tư Chính Đình - người thừa kế tập đoàn Đế Hào. Liệu Tư Chính Đình có đồng ý kết hôn với cô gái đã chiếm mất trái tim anh rồi lại bỏ rơi anh không? Những hiểu lầm khiến họ rõ ràng đã gần nhau như vậy rồi mà vẫn xa... Bí mật năm năm trước là gì? Thân thế thực sự của Trang Nại Nại ra sao?

Chapter 1Chương 1: Sao cô lại ở đây?

Bóng đêm như mực.

Khách sạn Westin rực rỡ ánh đèn.

Hành lang vắng vẻ không nhìn thấy điểm cuối.

Tia sáng hoàng hôn buông xuống, bao phủ hành lang khiến nó càng thêm bí ẩn sang trọng.

Một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn rón rén đi tới trước phòng Tổng thống.

Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại nhìn vào trong qua khe cửa. Cả phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy ào ào vang ra từ phòng tắm.

Vì vậy, Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng.

Cô xoay người chuẩn bị đóng cửa, thì...

"Để văn kiện lên bàn là được rồi." Một giọng nói lạnh lùng mà quyến rũ truyền ra từ trong phòng tắm.

Tim Trang Nại Nại đập "thịch" một cái, suýt nữa thì nhảy ra ngoài.

Sau lưng đổ một lớp mồ hôi lạnh.

Cô quay đầu lại, thấy người trong phòng tắm còn chưa ra mới thở phào nhẹ nhõm đóng cửa lại.

Trong phòng không mở đèn trần, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn ngủ, cùng với cảnh tượng ánh đèn đêm của thành phố Bắc Kinh ở bên ngoài cửa sổ sát sàn, tạo nên sự tương phản rõ ràng.

Có điều, Trang Nại Nại không rảnh để ngắm cảnh sắc đó.

Cô đứng trước giường lớn mang phong cách phục cổ cung đình, nhanh chóng thay sang áo ngủ gợi cảm. Sau đó hít sâu một hơi, chui vào trong chăn bày ra một tư thế quyến rũ.

Đúng lúc này, tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại.

Ngay sau đó, cửa bị mở ra, một bóng người cao lớn từ bên trong đi tới.

Đi cùng hơi nước lờ mờ bay lượn là hơi thở tôn quý bẩm sinh, làm cho hơi thở của Trang Nại Nại chậm lại.

Người đàn ông mặc áo choàng tắm cầm khăn lau tóc, có lẽ là cảm giác được trong phòng có người, anh ta dừng động tác lau lại, ngẩng đầu lên.

Đôi mắt hẹp dài híp lại, lóe ra ánh sáng lạnh như sương tuyết nhìn thẳng vào người Trang Nại Nại.

Hôm nay, Trang Nại Nại trang điểm nhẹ, ánh sáng mờ nhạt chiếu vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sứ của cô, làm tôn lên con ngươi đen như mực, đôi môi tựa như hoa anh đào, ngũ quan xinh đẹp tinh tế, đẹp không tả xiết.

Cô mặc một cái cái áo ngủ màu hồng, làm nổi bật cả người, như nụ hoa đang chờ nở, dụ dỗ người hái.

Tuy nhiên, người đàn ông không hề bị cảnh đẹp như tranh vẽ kia hấp dẫn. Ngược lại, ánh mắt anh ta trầm xuống, trong mắt bốc lên hơi thở nguy hiểm nhắm thẳng vào người trên giường.

"Sao cô lại ở đây?"

Đôi môi mỏng hơi mở, tiếng nói mang theo một loại cảm giác hoa lệ, quyến rũ lòng người, nhưng lạnh như đầm sâu.

Trang Nại Nại hồi hộp nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh. Khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười rực rỡ, tròng mắt xoay chuyển: "Chuyện là… đêm dài đằng đẵng… em… em tới làm ấm giường cho anh…"

"Ấm giường?"

Người đàn ông nhíu mày, giọng nói lạnh lẽo, ngay cả một câu hỏi cũng mang theo hơi thở sát phạt.

Trang Nại Nại có cảm giác bị áp bức mãnh liệt, nhất thời ngay cả thở cũng trở nên khó khăn, cô kiên trì mở miệng: "Đúng, đúng vậy, em là vợ chưa cưới của anh, chúng ta ngủ cùng nhau là chuyện đương nhiên..."

Lúc Trang Nại Nại đang nói, một hơi thở đàn ông tràn ngập tính xâm lược chợt tới gần, thân thể cao lớn mạnh mẽ áp lên, ngũ quan đẹp như trời cao điêu khắc ở ngay trước mắt cô.

Trang Nại Nại không dám nhúc nhích, đôi mắt to trong veo như nước nhìn chằm chằm Tư Chính Đình, tim đập dữ dội.

Cái chăn trên người cô bị xốc lên, cảm giác mát lạnh trong không khí thấm vào cơ thể.

Cô sẽ dâng mình như thế?

Có điều, qua tối hôm nay anh sẽ thực hiện hôn ước, kết hôn với cô sao?

Nghĩ đến đây, Trang Nại Nại lập tức nhắm mắt lại, bày ra dáng vẻ thấy chết không sờn.

Bằng bất cứ giá nào cũng phải làm!

You May Also Like

Giấc Mơ lên giường cùng Phong Tổng

Cô muốn nói tiếp, nhưng bất chợt cả cơ thể đau đớn dữ dội, khó chịu không sao tả xiết. Cảm giác như mọi ngũ quan trên người bị ai đó tàn nhẫn chà đạp, vô cùng mạnh bạo, nhưng lại ẩn chứa một chút khoái lạc khó lý giải. Ký ức tựa như dải lụa trong gió, lặng lẽ biến mất, để lại trong tâm khảm cô một khoảng trống vô tận. Cô chợt bừng tỉnh vì cảm giác đau nhói. Tựa như bị áp chế bởi vật gì đó không ngừng di chuyển, cơn đau nhức nhối khiến cô phải mở mắt. Trước mắt cô, một nam nhân đang đè lên người, thân hình rắn chắc và mạnh mẽ như ngọn núi, ánh mắt hắn đầy vẻ uy nghiêm, một vẻ cao cao tại thượng. Tuyệt nhiên người đó lại có gương mặt của Trương Thanh Phong? "Trương Thanh Phong?" Người đàn ông kia nghe thấy có người gọi thẳng tên mình, khuôn mặt lập tức biến sắc, tựa như mây đen kéo đến che kín bầu trời. Đôi mắt hắn lóe lên tia giận dữ, từng đường nét trên khuôn mặt càng thêm phần u ám, tựa như một cơn bão đang cuộn trào bên trong. " Ở Lưu Thành này được mấy người dám gọi thẳng tên tôi như vậy" " Muốn chết à ?" Cô hoảng loạn, vùng vẫy trong tuyệt vọng nhưng không thể thoát khỏi áp lực của hắn. Mỗi cử động của cô chỉ khiến cơn đau thêm phần dữ dội, như những mũi dao nhọn xuyên sâu vào chỗ nhạy cảm nhất. Hắn tiếp tục thúc mạnh hơn, từng nhịp thúc như lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào tận cùng, khiến cô cảm thấy như đang bị cuốn vào một vòng xoáy đầy đau đớn và tuyệt vọng. " a...ưm , Trương Thanh Phong, sao..... anh làm vậy với tôi?" " a......a.......ưm" Người đàn ông kia mặt mày khó hiểu, nét mặt lạnh lùng như được chạm khắc từ băng đá. Với người trong giấc mơ,chỉ chừa thân thể này ra thì còn lại khác hoàn toàn.... " Là cô leo lên giường tôi mà nhỉ? Cầu xin tôi chơi cô" Cả người hắn tỏa ra một khí lạnh vô hình, như những lớp sương giá vĩnh hằng, làm cho mọi cảm xúc và ý định đều bị che giấu trong một màn đêm u ám. "Trước giờ tôi không động đến phụ nữ". "Hôm nay phá lệ một lần vậy, không hiểu sao lúc động phải cô nhìn vô khuôn mặt này, "cậu nhỏ" của tôi lại hứng thú?" Anh khẽ nhếch môi, nở một nụ cười đầy châm biếm và khinh bỉ, như ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt hồ , tựa như một lưỡi dao lạnh, vừa cắt sâu vào tâm trí vừa tỏ rõ sự khinh thường, như thể mọi chuyện trước mắt chỉ là trò chơi vặt vãnh. "Dạng to ra một chút , bên dưới cô như muốn cắt đứt chim tôi rồi?" " Bỏ tôi ra, tên điên này" Lý Mạn Giao hét lên. Cô tiếp tục vùng vẫy trong lúc hoảng loạn, cô nhìn thấy ánh mắt của hắn, sâu thẳm và lạnh lẽo như biển đêm. "Con gái của nhà nào vậy thật biết giữ gìn cho tôi, quả thực đây mới là lần đầu của cô?" Mười chín năm, cô giữ mình trong sạch, còn chưa từng có bạn trai, giờ lại bị một người lạ mặt ăn tươi nuốt sống như này? Hắn vừa nói vừa nhìn xuống huyệt nhỏ đang âm ỉ rỉ vài giọt máu khi bị dương vật đâm vào.... Hắn dường như không muốn dừng lại thúc ra rồi đâm vào mặc cô la hét. " Nhìn người cô nhỏ bé như vậy nhưng ngực cũng lớn thật, lại còn mềm mềm, tiểu anh đào cũng hồng hồng." " Thật khiến người ta si mê, muốn ngậm lấy hai vú của cô " Giọng Trương Thanh Phong trầm ấm nhưng đầy uy lực, khiến cô cảm thấy mình như lạc vào một cơn ác mộng không lối thoát. Hắn nhét áo vào miệng Lý Mạn Giao không cho cô kêu la , đồng thời lấy thắt lưng trói tay cô qua giường. Thật tình đây là dáng vẻ làm tình gì vậy? Rất mạnh bạo. Hắn làm tình như một con thú dữ mới được xuất chuồng vậy, vừa mạnh bạo vừa dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống con mồi. Anh ta nói xong, từ từ tiếp tục việc mình đang làm, không mảy may để tâm đến vẻ mặt của cô. Hắn dường như chỉ bị cuốn hút bởi thân thể đầy đặn, tươi mới và trắng nõn này. Nhẹ nhàng liếm láp từng chút, từ hai quả đào căng mọng dưới cổ cô. Tùy ý xoa bóp cho đôi thỏ trắng nõn dựng thẳng đứng. Hơi thở của hắn nóng bỏng và nặng nề, dường như hòa quyện với làn da mềm mại của Lý Mạn Giao. Hắn không vội vàng, mà từ từ khám phá từng vùng da, như muốn cảm nhận từng chi tiết của cơ thể tươi mới trước mắt.

_PhungNguyetHa2710 · สมัยใหม่
Not enough ratings
7 Chs

TRÒ CHƠI NGUY HIỂM: TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI

Là ma quỷ, muốn giữ lấy người, hắn chỉ biết dùng cách thức của bản thân. Trong giới giải trí, cô là ngôi sao ca nhạc được chú ý nhất, và đằng sau, cũng là một con chim được một sợi dây vàng trói buộc, mãi mãi không thoát khỏi bàn tay hắn. Tám tuổi, cô được đưa đến Bạc Tuyết viên xinh đẹp. Biệt thự mộng ảo, người hầu đếm không xuể, duy chỉ thiếu nam chủ nhân thần bí——cha nuôi trên danh nghĩa của cô… Nghe nói, hắn là người đàn ông tàn khốc nhất, tội ác tày trời, một tay che trời; đồng thời lại là gã si tình, triền miên nguy hiểm nhất… Mười năm, cô thoát kén hóa bướm, và trong bóng đêm đôi mắt ám liệt ấy vẫn chăm chú quan sát. Lễ thành nhân năm mười tám tuổi, người cha nuôi thần bí cuối cùng cũng xuất hiện… Truyền thuyết trở thành sự thật cũng là lúc ác mộng của cô bắt đầu… Đêm tân hôn của cô, tập trung rất nhiều ngôi sao, chú rể chết vô cớ, động phòng cũng là người đàn ông ma quỷ đó. Hắn cười lạnh thấu xương, bàn tay lớn khẽ vuốt bụng cô, “Lập gia đình, cũng được, có điều, ta muốn biết nơi này sẽ là cháu ta, hay là…con ta!” Bóng tối bao trùm, ảo mộng nát tan… Hắn lạnh lùng nói: “Vĩnh viễn đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Cô chỉ có thể ngước mắt nhìn người đàn ông đáng sợ này…Một tình yêu cấm kỵ cứ thế tiếp diễn hàng đêm…

Mal_Marshmello · สมัยใหม่
Not enough ratings
12 Chs
Table of Contents
Volume 1
Volume 2