Lúc cô cho rằng sau đó sẽ xảy ra cái gì gì đó, thì bỗng nhiên cảm giác được có vật gì đó phủ lên người mình.
Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, con ngươi đen nhánh chợt lóe sáng. Sau đó, anh lấy hai tay kéo ga giường, nhanh chóng quấn người ở trên giường thành cái bánh chưng.
Trang Nại Nại hoảng sợ mở mắt ra, thì phát hiện mình đang lơ lửng trên không.
Tiếp đó là tiếng cửa mở, cả người cô bị ném ra ngoài hành lang.
Tư Chính Đình lạnh lùng nhìn từ trên cao xuống, không chút lưu tình nói: "Cút!"
Ngay sau đó "rầm" một tiếng, cửa phòng đóng lại.
Trang Nại Nại sững sờ, vùi trong đống ga giường một lúc mà chưa lấy lại tỉnh táo.
Kết quả của yêu thương nhung nhớ là bị ném ra ngoài cửa?
"Tư Chính Đình, rốt cuộc thì anh có biết thương hương tiếc ngọc không vậy? Anh… anh… anh…"
Trang Nại Nại vùng vẫy rút hai tay ra khỏi ga giường chống cơ thể ngồi dậy.
Lúc này, cửa phòng mở ra lần nữa.
Trang Nại Nại ngẩng đầu lên, liền thấy Tư Chính Đình như một vị hoàng đế từ trên cao nhìn xuống cô. Đối mặt với ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo của anh, câu nói tiếp theo của cô bị kẹt lại trong cổ họng.
"Mang đi!" Đi kèm tiếng nói là toàn bộ quần áo của cô bị ném ra.
Trang Nại Nại không chút nghĩ ngợi nhảy từ dưới sàn lên rồi xông vào trong phòng.
"Rầm!"
Cửa phòng đóng lại, may mà cô không bị đập bẹp cái mũi!
Tên khốn kiếp này!
Trang Nại Nại nổi giận muốn phá cửa, nhưng nghĩ đến thân phận của người bên trong, cô lại ủ rũ cúi thấp đầu.
Tư Chính Đình, người thừa kế của tập đoàn Đế Hào, bá chủ một tay che trời của giới kinh doanh, người đàn ông lý tưởng được các quý cô theo đuổi. Tập đoàn Đế Hào tài chính hùng hậu, có ảnh hưởng tới nhiều lĩnh vực công nghiệp liên quan đến tài chính, bất động sản, giải trí, v.v. Là doanh nghiệp có ảnh hưởng lớn nhất Trung Quốc, thậm chí là châu Á, không ai sánh bằng.
Mà Trang Nại Nại cô… chỉ mới bay lên thành phượng hoàng vào mấy ngày trước. Từ một cô gái nhà nghèo biến thân thành thiên kim đại tiểu thư bị mất tích hai mươi năm của doanh nghiệp Cố thị.
Doanh nghiệp Cố thị, cho dù là vào thời kì huy hoàng nhất thì so với tập đoàn Đế Hào cũng là kẻ trên trời, người dưới đất.
Nếu không phải được đính hôn từ trong bụng mẹ thì làm sao anh có thể có một xu quan hệ với cô?
Cho nên, khoảng cách giữa cô với anh, đâu chỉ là cách một cánh cửa như thế này.
"Em là quả táo nhỏ của anh, làm sao yêu em…"
Điện thoại đang im lặng nằm trên sàn bỗng nhiên vang lên tiếng chuông. Thấy dãy số nhấp nháy trên màn hình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trang Nại Nại lập tức xụ xuống. Cô dứt khoát đặt mông ngồi xuống sàn, cầm điện thoại di động lên.
"Khuynh Nhan, tình huống thế nào rồi? Ngài Tư nói khi nào kết hôn chưa?"
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói dè dặt xen lẫn chút nôn nóng của Cố Đức Thọ.
Khuynh Nhan… Cố Khuynh Nhan?
Trang Nại Nại bĩu môi, trở về nhà họ Cố đã mấy ngày rồi mà cô vẫn chưa quen với cái tên này.
Cô ngẩng lên nhìn cánh cửa phòng đối diện: "Ba, tình huống không tốt lắm."
"Khuynh Nhan, doanh nghiệp Cố thị chúng ta đang trên bờ vực phá sản. Tài chính đã bị đóng băng. Nếu không có ngài Tư đứng ra đảm bảo thì không có ngân hàng nào cho chúng ta vay tiền. Năm mươi vạn tệ con muốn cũng sẽ không có. Thế cho nên, dù bất cứ giá nào con cũng nhất định phải làm ngài Tư bằng lòng cưới con."
Trang Nại Nại hít sâu một hơi: "Con biết rồi."
Cúp điện thoại, cô siết chặt tay.
Cô phải theo đuổi được Tư Chính Đình, lấy năm mươi vạn tệ đi cứu người mẹ nuôi cô từ nhỏ đến lớn.
Trang Nại Nại, mày không thể chịu thua!