Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy thì có chút sững sờ mà nhìn về phía Thi Cẩm Ngôn. Sắc mặt của Thi Cẩm Ngôn vẫn nhàn nhạt như cũ, thế nhưng trong mắt của anh ta lại có một cảm giác ưu thương mà Tư Tĩnh Ngọc không nhìn thấu nổi. Anh ta chăm chú nhìn gương mặt cô, nửa ngày sau chỉ thở dài rồi nói: "Anh nghĩ rằng chúng ta kết hôn nhiều năm như vậy rồi thì em sẽ tin tưởng anh."
Tư Tĩnh Ngọc bị những lời này làm cho đau nhói.
Cô rất muốn tin tưởng chồng của mình, thế nhưng nếu không phải cô chứng kiến tận mắt thì làm sao cô có thể kết luận rằng bọn họ dầu lìa ngó ý còn vương tơ lòng?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com