webnovel

Tan chảy: Trái tim của SẾP cả ngày lẫn đêm

作者: Lý Cố Vân
LGBT+
連載 · 395.3K 流覽
  • 1365 章
    內容
  • 5.0
    126 評分
  • NO.200+
    鼎力相助
摘要

Đại boss xấu bụng, bệnh kiều cùng biến thái thần bí! Lại muốn thuyết phục Tô Hồng đến đây cứu vớt? Tại sao mỗi một thế giới đều trêu chọc hắn đến phát điên, người không ra người ma không ra ma Tô Hồng: “Nghe nói tôi chỉ cần phải hoàn thành nhiệm vụ công chiếm, ngay lập tức có thể trở về đế quốc “vạn hoa tùng trung quá” (chú thích: vô hạn đào hoa, vô số nhân tình) Tổng giám đốc cấm dục: “Bảo bối nhi đừng nhúc nhích, tôi tự động giúp em hoàn thành” Tổng giám đốc cấm dục: “Bảo bối đừng nhúc nhích, tôi tự động giúp em hoàn thành” Bệnh kiều giáo chủ: “Tim gan của ta, nhiệm vụ mệt mỏi, lại đây, đến trên người ta ngồi chút ~”

Chapter 1Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (1)

Tiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường.

Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến.

"Đến rồi!"

Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!"

Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng!

Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị.

…..

"Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!"

"Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường, là suy đồi đạo đức, hay là giải quyết ân oán hào môn, vẫn chưa xác định được?"

"Tin tức mới nhất đây, người đàn ông bị va phải là con trai riêng của Tô gia vừa đưa ra ngoài ánh sáng hồi tháng trước, hẳn là liên quan đến ân oán hào môn rồi?"

Nhóm người rảnh rỗi vừa nắm được một chút tin tức giật gân thì liền xôn nổi thảo luận. Sau khi ăn uống no say lại tiếp tục bàn luận đến hơn mười hiệp dài.

Mà Tô Hồng, người được nhắc đến trong vụ tai nạn hiện tại lại đang nằm trên giường bệnh, ngoại trừ đùi phải bị gãy xương ra, thì còn lại đều không có bất kỳ tổn hại nào khác, đúng là kỳ tích.

"May sao ta có Hệ thống bảo trợ, nếu không một người bình thường mà lại liều mạng đụng đâm đầu vào xe như thế, hiện tại cỏ trên mộ ước chừng cũng cao đến một mét rồi"

Trong lòng hắn hiện vẫn còn sợ hãi, nói không sợ là gạt người, dù sao cũng là lần đầu thử nghiệm. Qua lần thử nghiệm này, hắn cũng phần nào tin tưởng những người kia thật sự cần thuê hắn để thực hiện nhiệm vụ. Hắn đến nơi này với thân phận là "người xuyên việt", đồng thời cũng thu được nhiều loại năng lực đặc thù.

[Tô Hồng: Hệ thống, người đã xác định mục tiêu của nhiệm vụ lần này là Nhan Ngọc Minh rồi sao?]

[Hệ thống: Hoàn toàn xác nhận, xin ký chủ tiếp cận nhân vật tên Nhan Ngọc Minh của thế giới này, trong cơ thể người đó có DNA liên quan đến Hoàng đế bệ hạ]

Vừa cùng hệ thống âm thầm trao đổi được vài câu thì cửa phòng bệnh liền bị mở ra.

Một đôi giày da cứng cáp vững vàng đi vào, tiếng lộp cộp thu hút sự chú ý của Tô Hồng, khiến cho Tô Hồng vừa liếc mắt qua nhìn một cái đã lập tức sửng sốt.

Đôi mắt phảng phất như chứa đựng cả biển trời kia toát ra vẻ ảm đạm tựa hồ đang xoáy thẳng vào tâm trí Tô Hồng, thân hình cao tới hơn một mét chín đem đến cho đối phương vẻ oai phong lẫm liệt, không giận tự uy. Từ trên xuống dưới, người kia chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật được các vị thần chung tay chế tác, mỗi chi tiết từ đường nét cho tới góc viền tựa như đều phải qua nghiên cứu tỉ mỉ cùng sự cảm thụ sâu sắc trước khi đưa hắn đến thế giới này.

Áo khoác lông cừu dài màu đen được cắt may tỉ mỉ đem dung mạo chói mắt của hắn giảm đi mất phần, đồng thời cũng làm tăng thêm nhiều hơn mấy phần trầm ổn.

Tuy đã sớm nghe qua chuyện bên trong Nhan Ngọc Minh chảy dòng máu lai Trung Hoa – Anh quốc, cũng nhiều lần thấy hắn trên tin tức, nhưng giờ khắc này, gặp được người thật việc thật, vẫn không thoát khỏi bị dung mạo của hắn làm cho kinh sợ đến thất thần trong chốc lát.

Nhan Ngọc Minh một mình bước vào phòng, ở phía sau, người hộ tống của hắn đã giúp hắn đóng cửa và chờ bên ngoài.

Ngay khi tiếng đóng cửa vang lên, Tô Hồng mới thực sự hoàn hồn, có chút lo lắng muốn ngồi thẳng lên, nhưng bởi vì đùi phải vẫn còn đang bị treo, vặn vẹo đến mấy lần vẫn không di chuyển được thân thể.

Tô Hồng: "…."

Người đứng ở cửa từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ một nụ cười điềm đạm, đối nghịch với vẻ chật vật của Tô Hồng lúc này.

Nhan Ngọc Minh bước đến rồi tự mình ngồi xuống ở cạnh giường bệnh, bình tĩnh nói: "Tô thiếu nửa đêm va vào xe của tôi, hiện tại có thể nói cho tôi biết một chút nguyên nhân không?"

Giọng nói của hắn trầm khàn mang đầy từ tính, khi đột ngột lọt vào tai thì lại như tiếng sấm vang dội giữa vùng bình nguyên phẳng lặng, khiến người ta hoa mắt, đồng thời cũng làm chấn động tâm thần.

Tô Hồng biết rõ, đẳng cấp của người như Nhan Ngọc Minh vô cùng cường đại. Tuy hiện tại, hắn mở lời hỏi Tô Hồng nguyên nhân sự việc, nhưng chắc chắn đã sớm truy ra hết ngọn ngành, chuẩn bị đầy đủ mọi tư liệu để có thể phản bác lại Tô Hồng bất cứ lúc nào. Nếu cùng dạng người này đứng ở hai thái cực mà đối chọi, thì ắt sẽ bị quay cuồng trong bát quái, chi bằng cứ trao đổi một cách chân thực và thẳng thắn với hắn.

你也許也喜歡

BÍ MẬT LONG BÀO

Lưu ý: truyện chỉ mang tính chất giải trí, người viết không có ý bẻ cong hoặc xuyên tạc lịch sử. Một bức tranh cổ vô danh xuất hiện, mở ra cánh cửa dẫn đến những bí ẩn bị chôn vùi hàng thế kỷ. Bên dưới những nét vẽ nhuốm màu thời gian là manh mối dẫn đến một lăng mộ thất truyền—nơi cất giữ bộ chiến bào huyền thoại có thể thay đổi lịch sử. Trần Vân Khê—chủ tiệm đồ cổ danh tiếng, một bậc thầy giám định với đôi mắt nhìn thấu quá khứ. Phan Linh Chi—nữ giáo sư khảo cổ học trẻ tuổi, kiêu hãnh và lạnh lùng, nhưng lại mang trong lòng những tổn thương chưa bao giờ nguôi ngoai. Bốn năm trước, họ từng là tất cả của nhau. Nhưng rồi Vân Khê lại buông tay. Giờ đây, định mệnh đưa họ gặp lại—không phải trong những tháng ngày êm đềm, mà giữa một cuộc tranh đoạt đầy hiểm nguy. Trên hành trình giải mã bức tranh, họ không chỉ đối đầu với những thế lực ngầm thao túng thị trường cổ vật, mà còn bước chân vào một thế giới ma mị, nơi những bí mật được khắc sâu trong đá và máu. Giữa yêu và hận, giữa thật và giả, giữa lòng người và quỷ kế—ai mới là kẻ nắm giữ bí mật cuối cùng?

GEM9891 · LGBT+
分數不夠
18 Chs

MÀU CÂM

*Tác giả: Difadiao (Nhỏ) *Lưu ý: Thể loại 18+ *Cảnh báo nội dung: Màu Câm là một tiểu thuyết boylove không chỉ về tình yêu, mà còn mang đậm yếu tố tâm lý và tình cảm, lấy bối cảnh u tối và đầy bất trắc. Đây không chỉ là câu chuyện về tình yêu mà còn là hành trình giằng xé giữa tổn thương và hàn gắn, giữa đấu tranh và chấp nhận trong một xã hội khắc nghiệt. Nội dung câu chuyện có chữa những tình tiết nhạy cảm như bạo lực thể xác, áp lực tâm lý, tổn thương tinh thần và các nội dung trưởng thành mang tính cưỡng ép. Không phù hợp với độc giả nhỏ tuổi hoặc dễ bị tác động mạnh. ⚠️Hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc và đón nhận câu chuyện với sự thấu cảm và cởi mở. ***Trân thành cảm ơn*** *Giới thiệu: "Màu Câm – Âm Thanh Của Im Lặng" không chỉ là câu chuyện tình yêu đơn thuần mà còn là sự giao thoa giữa hai mảnh đời vỡ vụn trong một thế giới đầy hỗn loạn. Một thợ sửa xe tự lập, từng trải, sống cùng người bạn xã hội trong khu tự trị, nơi luật pháp là thứ xa xỉ và con người tồn tại bằng bản năng sinh tồn. Anh mang phong thái ngang tàng, từng quen với khói thuốc, máu, những trận ẩu đả không hồi kết. Một chàng trai khiếm thính và câm, mồ côi từ nhỏ, lớn lên trong sự im lặng tuyệt đối, nhưng trái tim vẫn khát khao yêu thương. Đối với thế giới, cậu là một kẻ lặng lẽ, yếu đuối, dễ bị chà đạp. Nhưng chỉ có những ai đủ kiên nhẫn mới nhìn thấy ánh sáng dịu dàng ẩn sau đôi mắt ấy. Họ gặp nhau trong một tình huống không ngờ tới. Họ dần thấu hiểu và bù đắp những khoảng trống trong cuộc đời nhau. Một người chạm vào sự im lặng của người kia, còn người kia, lần đầu tiên, tìm thấy một nơi để lắng nghe mà không cần ngôn từ. Nhưng tình yêu nơi khu tự trị chẳng bao giờ là điều dễ dàng. Những cuộc ẩu đả, những bí mật không thể nói ra, những định kiến xã hội và những hiểm nguy rình rập từng ngày… tất cả đều có thể nghiền nát họ bất cứ lúc nào. Liệu tình yêu không lời có đủ sức vượt qua tất cả? Hay cuối cùng cũng sẽ bị chôn vùi trong lặng im?

Difadiao · LGBT+
分數不夠
5 Chs

Tharntype the Series

Type "Tao ghét gay" Tôi liên tục nói điều này với mọi người xung quanh, từ lúc tôi chỉ là thằng nhóc học cấp 2 cho đến tận bây giờ - khi tôi đã bước chân vào đại học. Gay là thứ duy nhất tôi ghét. Cực kì ghét!!! Tôi không hiểu nổi tại sao, những "người đó" cứ luôn tới tiếp cận tôi. Kể cả hiện tại, khi tôi đã bước qua nửa cái tuổi 18 rồi, nhưng tôi vẫn không thể tránh xa được bọn họ. Mẹ nó! Thậm chí ngay lúc này, ngay lúc chúng ta đang nói về nó, tôi vẫn bị tụi đó chọc giận đây. Có chuyện quỷ quái gì với đầu óc tụi nó vậy? Mấy người có bị gì không hả? Họ luôn thích sờ mó cánh tay của tôi... Mấy người không thể để cho tay của tôi được yên à? Tôi nên ngừng nói xấu tụi đó nếu không tôi sẽ bị coi là một chàng trai có trái tim hẹp hòi mất. Nhưng má nó! Tôi thật sự ghét bọn gay. Dĩ nhiên, tất cả bạn bè là gay của tôi đều biết rõ về điều này nên họ chẳng bao giờ tới gần tôi cả, hoặc tốt hơn hết là cứ giấu luôn giới tính của họ đi với tôi nếu không muốn bị tôi sút một phát bay xa. Tôi biết làm sao được đây? Chỉ đơn giản là tôi ghét thôi. Bây giờ tôi vào đại học rồi. Tôi đã năn nỉ bố tôi cho tôi tự thuê một căn hộ để tiện cho việc học. Cuộc sống của tôi sẽ tuyệt vời biết bao nếu tôi có thể tự mình chọn bạn cùng phòng. Và tôi còn có thể rủ rê vài cô gái về ngủ lại bất kì lúc nào tôi muốn. Mèng ơi! Đây chính là thiên đường rồi còn gì. Nhưng bố tôi đã nhanh chóng dập tắt mộng đẹp của tôi. Ông nói: "Con đúng là đứa công tử bột! Con nên vào sống trong kí túc xá của trường để học được cách sinh hoạt với mọi người xung quanh và làm quen được nhiều bạn mới đi. Không nên chỉ chơi với bạn bè cùng chuyên ngành. Phải kết giao... con hiểu không? Kết giao đó? Nếu như con có thể vượt qua năm nhất của mình ở kí túc xá, thì chúng ta có thể bàn bạc lại về vấn đề này vào năm sau." Đấy, buồn rầu quá mà. Bố yêu cầu tôi phải dọn vào sống trong kí túc xá ít nhất một năm. Vậy được thôi! Tôi sẽ nghe lời ông, tôi có thể xin ông cho dọn ra ngoài vào năm sau. Thế nhưng... Bạn cùng phòng của tôi sẽ là ai đây? Và hóa ra...

MaRia1001999 · LGBT+
分數不夠
15 Chs
目錄
1
2
3