Hạ Lăng ra khỏi phòng tắm thì nghe được câu nói này.
Cô vừa mới tắm xong, trên người quấn một khăn tắm dài màu trắng, làn da trơn mịn, tóc vẫn còn ướt, nhỏ giọt xuống sàn.
Với trực giác của mình, cô biết mục đích của Tô Đường là gì, trong lòng dần dấy lên ngọn lửa không tên. Cô bước từng bước đến trước mặt hai người, nhìn Tô Đường: "Sao cô lại đến đây?"
Giọng của cô rất hung dữ, Tô Đường tỏ vẻ hơi hoảng sợ.
Ngay cả Lệ Lôi cũng thấy có gì đó không ổn: "Tiểu Lăng..."
Hạ Lăng lườm anh một cái, người đàn ông này không nhận ra cô gái trước mắt đang quyến rũ anh sao? Cô vẫn giữ thái độ hung dữ với Tô Đường: "Cô ra ngoài ngay cho tôi!"
Tô Đường giải thích một cách ôn hòa, nhã nhặn: "Cô Diệp, tôi chỉ đang chăm sóc cậu chủ thôi. Cô không biết nấu cơm, cũng không xử lý vết thương cho cậu chủ, vậy để tôi làm những chuyện này đi."
Hạ Lăng run lên, lúc này mới để ý Lệ Lôi bị thương, ánh mắt rơi vào ngón tay quấn gạc của anh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com