Lúc đi vào phòng khách, Mạc Thanh Yên đột nhiên nở nụ cười xấu xa, gót giày cao gót của cô dẫm vào chân Lệ Đình Tuyệt, còn không quên dùng sức nhấn vài cái.
Người nào đó bị đau nhăn hết cả mặt lại, Mạc Thanh Yên liền nở nụ cười ngọt ngào.
"Ngại quá! Em không cố ý."
Nói xong liền lạnh lùng rời khỏi cái ôm của anh, đi về phía trước. Lệ Đình Tuyệt cắn răng, cô gái này lại phá hư nữa rồi thật đáng giận, đau chết anh rồi. Gót giày cô nhọn như vậy, xương cốt như bị chọc thủng vậy.
Mạc Thanh Yên vừa đi vừa quay đầu lại nhìn anh một cái, anh đang lê chân bước đi, hẳn là rất đau.
Trong lòng cô thấy rất thoải mái, cho dù toàn thân đều luyện thành mình đồng da sắt, nhưng chân vẫn là bộ phận yếu nhất, Lệ Đình Tuyệt, đây là hậu quả của việc anh chọc tức em đấy.
Angela cầm trong tay công chúa Barbie, vui vẻ chạy tới.
"Tiểu Yên, mẹ nhìn này, mấy công chúa Barbie mẹ không cho con mua ấy, lão gia gia đã mua hết cho con."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者