webnovel

Dual Leveling Up

Based on the novel Solo Leveling. The content tells the story of Sung Jinwoo fighting the lord of the dragons after 60 years. People must embrace major changes in their world. Dominic Ashbay, the main character of the series, and his younger brother Kaine Ashbay will take everyone on adventures in the new world. The stories behind the truth are made up of despair, pain, and revenge. The balance of power between Sovereign and Rulers will be disrupted. A prophecy has been set and the mission cannot be changed. One of you brothers... Will die because of the other!

regrets125 · 漫画同人
分數不夠
32 Chs

007

Chương 007: Quyền Của Một Người Chơi

'Mạnh thật. Vậy đây là sức mạnh mà tôi sở hữu.' 

Dominic nhìn xuống chân mình, nơi bức tượng đang quỳ lạy anh như thể anh là một vị vua quyền năng. Hắn thậm chí còn không thể nhúc nhích nổi một chút.

"Khuôn mặt tươi cười của ngươi khiến ta rất khó chịu.. Ta muốn hành hạ ngươi thêm nhưng thời gian không cho phép ta làm điều đó." Dominic nói khi dồn một lượng lớn sức mạnh vào cẳng tay. "Ta sẽ để ngươi lại cuối cùng."

Sau đó, dưới áp lực thống trị mạnh mẽ, Dominic nhanh chóng tiêu diệt những Mawkai còn xót lại trên chiến trường.

[Bạn đã tiêu diệt được một kẻ địch!]

[Bạn đã tiêu diệt được một kẻ địch!]

[Bạn đã tiêu diệt được một kẻ địch!]

[Bạn đã tiêu diệt được một kẻ địch!]

[Bạn đã tiêu diệt toàn bộ điệp viên Mawkai. Hãy tiêu diệt con trùm và nhận lấy phần thưởng!]

Cứ như vậy, toàn bộ Mawkai đã chết dưới những cú đấm đầy sức mạnh từ Dominic. Sau đó, anh bước lại gần bức tượng.

Mỗi bước chân của anh càng khiến hắn cảm thấy nặng nề hơn. Cho đến khi vả cơ thể hắn bị ép xuống mặt đất, tạo thành một vết lõm sâu dưới nền đất.

"Tạm biệt." 

Đặt bàn tay lên mặt bức tượng. Anh tập hợp toàn bộ hào quang và sức mạnh cơ bắp vào đòn cuối cùng.

Crack!

Bức tượng vỡ nát thành từng mảnh. Cuối cùng, Dominic đã thành công giết chết kẻ địch.

[Chúc mừng bạn đã tiêu diệt boss của dungeon! Bạn có muốn nhận phẩn thưởng?]

Giọng nói hệ thống vang lên. Trước khi Dominic kịp nói một từ nào đó. Một cơn đau khủng khiếp lan tỏa khiến anh rên rỉ.

"Aghhhh!!!!"

Dominic hét lên đau đớn. Tác dụng phụ đã đến và đó là cái giá phải trả khi lạm dụng quá nhiều sức mạnh cùng một lúc mà không có sự luyện tập.

Cảm giác các cơ bắp chạy loạn và tim đập mạnh một cách mất kiểm soát. Các mạnh máu phình lên trên da anh và xương của anh bị nứt gãy do áp lực dưới vỏ bọc hào quang.

Khoảnh khắc đó, Dominic chỉ nhìn thấy một màu trắng mờ ảo trước khi anh hoàn toàn bất tỉnh.

***

Bệnh viện X, thành phố Ashborn.

Mùi hương thuốc tẩy và khử trùng nồng nặc lan tỏa trong một căn phòng kín. Căn phòng không có gì nhiều ngoài một chiếc bàn, một chiếc ghế. Một máy đo nhịp tim và truyền nước. Cuối cùng là một giường bệnh.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, nhẹ nhàng rọi lên khuôn mặt của một chàng trai tóc đen đang nằm trên giường bệnh. Ở bên cạnh là một chàng trai khác đang nắm lấy tay anh, khuôn mặt đầy sự lo lắng.

Dominic bất chợt tỉnh dậy, đôi mắt mệt mỏi của anh đảo quanh căn phòng trắng.

"Đây là.." Trong thâm tâm, anh có thể nhận ra anh đang ở bệnh viện. Điều này khiến anh cảm thấy hạnh phúc. Vì anh vẫn còn sống, anh vẫn còn tồn tại.

"Anh trai! Anh tỉnh rồi!"

Giọng nói hối hả từ một chàng trai với mái tóc vàng và đôi mắt xanh đậm như biển sâu. Đó là Kaine Ashbay, em trai kém 2 tuổi của Dominic Ashbay.

"Em trai.. Vậy là anh không hề mơ." Dominic nói ngắt quãng. Một loạt những cảm xúc lướt qua tâm trí anh. Vui, buồn, hạnh phúc, và hối hận. Đến bây giờ, anh đã sai lầm khi có ý định bỏ lại người em trai dễ thương của mình.

Đó là tội lỗi khiến anh cảm thấy day dứt. Anh tự nguyền rủa mình tại sao lúc đó, anh lại muốn buông xuôi tất cả. Đó là hành động của kẻ hèn nhát và anh ghét phải như vậy.

"Anh đợi chút, để em gọi bác sĩ đến kiểm tra."

"Ừm."

Ngay sau đó, một nhóm người mặc áo trắng tiến vào. Các bác sĩ kiểm tra mống mắt, cơ thể Dominic trong 30 phút. Thậm chí, anh có thể nhận thấy sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của họ.

"Trời ạ, anh ta hồi phục quá nhanh. Cứ như thể anh ta chưa hề bị thương vậy." Một bác sĩ trẻ với mái tóc nâu nói. Anh ta ấn tượn với sự hồi phục của Dominic.

"Chỉ trong hai ngày mà anh ấy đã hồi phục hết các vết thương. Bình thường có thể xuất viện sớm. Nhưng hãy ở lại thêm vài ngày để chúng tôi theo dõi thêm." Một bác sĩ già nói khi xem các kết quả trên một tấm bảng.

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ."

"Không có gì. Cứu người và chữa trị là việc của chúng tôi."

Ngay sau đó, các bác sĩ rời đi, để Dominic và Kaine ở trong căn phòng. Một sự lúng túng kéo dài khi cả hai bên không biết nên mở lời như thế nào.

"Anh.. Anh đã bước vào dungeon, phải không?" Kaine lên tiếng trước. Phá vỡ sự im lặng.

"Phải. Đó là cú suýt soát." Dominic thở dài nói. Anh không muốn nhắc lại chuyện đó nhiều lần. Điều đó khiến anh cảm thấy mệt mỏi và rời xa khỏi điều mà anh mong muốn.

"Vậy, cảm giác đó như thế nào."

"Ừm. Cũng khá tuyệt. Đập lũ goblin khiến anh cảm thấy thoải mái và căng thẳng trong công việc cũng biến mất."

"Thật tuyệt. Em cũng muốn trải nghiệm cảm giác đó—" 

"Này..."

Chưa kể Kaine kịp nói hết câu, Dominic đã ngắt lời anh, khuôn mặt trở nên thất vọng sâu sắc.

"Em vẫn chưa từ bỏ ước muốn làm thợ săn đúng không?"

Trước lời nói của Dominic. Khuôn mặt Kaine tái xanh đi. Đôi mắt anh đảo sang hai bên như thể tránh né vấn đề đó.

"Anh đã nói rồi, ngoài kia còn bao nhiêu việc tốt. Tại sao em không chọn chúng mà lại chọn nghề thợ săn? Đó là một nghề vô cùng nguy hiểm!" Dominic hét lớn. Kaine chỉ biết im lặng và cúi mặt xuống.

Giống như những con cún con sau khi phạm phải tội lỗi với chủ của chúng. Kaine cũng tương tự vậy. Anh chỉ ở đó và chịu đựng những lời mắng mỏ của anh trai mình.

"Anh à, có lẽ anh mệt rồi. Anh hãy nghỉ ngơi đi, em đi học đây." Kaine nhanh chóng rời khỏi căn phòng sau khi chào tạm biệt Dominic.

Dominic thật sự chết lặng. Anh không hiểu tại sao Kaine lại hành xử như vậy. Anh chỉ muốn những gì tốt nhất cho em trai của mình. Nhưng nó có vẻ nó không coi trọng lời nói của anh lắm.

'cảm giác đó..' Dominic nhìn vào bàn tay của mình và hồi tưởng lại. Những cảm giác sống động và chân thật khiến anh cảm thấy một chút phấn khích.

'Không không không, tôi đang nghĩ cái gì vậy. Tôi là người ghét nghề thợ săn mà.'

Hít một hơi, khuôn mặt anh trở nên bình tĩnh đến kỳ lạ. Sau đó, anh hỏi.

"Hệ thống, ngươi còn ở đó đúng không?"

[Phải. Tôi luôn ở bên ký chủ bất cứ lúc nào] 

Hệ thống hiện ta từ khoảng không và nói. Âm thanh chỉ có mình Dominic nghe được.

"... Tại sao lại chọn tôi làm người chơi?" Dominic thắc mắc. Anh đã nghi ngờ từ lâu, mọi chuyện diễn ra không phải là ngẫu nhiên. Kể cả những việc xảy ra ở hầm ngục. Giống như thể nó được sắp đặt để nhắm vào anh vậy.

Hệ thống, thứ thường phản hồi rất nhanh liền chậm lại. Như thể có điều gì đó khó nói. Một lúc sau hệ thống lên tiếng.

[Có hai lý do ký chủ được chọn trở thành người chơi.]

"Hai lý do, chúng là gì."

[Lý do đầu tiên nằm ở trên người ký chủ]

Hệ thống nói một cách vô hồn.

"Trên người tôi có gì sao?" Dominic hỏi và kiểm tra lại cơ thể, nhưng chỉ có một thứ duy nhất khả nghi mà anh nghĩ tới.

Sợi dây chuyền.

Bằng một cách nào đó, sợi dây chuyền đã bị bóp nát thành từng mảnh bởi bức tượng lại xuất hiện trên cổ anh. 

"Có phải là nó?" Dominic hỏi, một tiếng ting vang lên trên đầu anh.

[Đúng vậy. Chính sợi dây chuyền đó đã trao cho ký chủ sức mạnh để đánh bại những ma thú trong hầm ngục]

Dominic vô cùng bối rối. Anh chỉ nghĩ đơn giản nó là vật trang trí và là biểu tượng gắn kết tình anh em của họ. Đồng thời, đó cũng là kỷ vật cuối cùng mà bố mẹ của họ để lại.

"Hah, tôi luôn nghĩ nó là một vật phẩm mang đến may mắn và sự bảo hộ cho cả hai."

[Và chính vì sự may mắn và bảo hộ đó. Ký chủ đã sở hữu tôi. Sức mạnh để bảo vệ bản thân và bảo vệ người em của mình.]

Hệ thống đưa ra lập luận. Dominic chỉ biết lắc đầu bất lực. Trong thâm tâm, anh vẫn luôn ghét nghề thợ săn. Điều này khiến anh đấu tranh nội tâm liên tục.

"Tôi có thể từ bỏ quyền trở thành người chơi được không?"

[Điều đó là không thể. Ký chủ đã được đăng ký là người chơi duy nhất của hệ thống. Tôi ở đây để giúp ký chủ phát triển các khả năng của mình. Nếu ký chủ muốn biết nhiều hơn. Hãy trở nên mạnh mẽ hơn. Lúc đó, ký chủ sẽ có câu trả lời mà ký chủ tìm kiếm.]

"Được rồi. Tôi hiểu rồi." Dominic gượng ép gật đầu. Vì anh đã bị cuốn theo chiều gió và không còn cách để thoát ra. Vậy thì chỉ còn cách đi vào tâm bão và khám phá sự thật.

"Hệ thống, liệt kê cho tôi những quyền hạn mà tôi sở hữu."

[Với tư cách là một người chơi, bạn sở hữu những quyền hạn sau:

1. Bảng trạng thái.

Bảng trạng thái là thông số kỹ thuật của người chơi. Mỗi lần lên cấp, người chơi sẽ trở nên mạnh hơn. Ngoài ra, bảng trạng thái còn biểu thị những phần bổ sung. Người chơi phải tự tìm hiểu và phát triển để mở khóa những phần còn lại.

2. Không gian lưu trữ.

Không gian lưu trữ là một phần của hệ thống, cho phép người sử dụng lưu trữ và lấy ra đồ vật được lưu trữ trong không gian của riêng người chơi. Tối đa là 100 slot đồ vật và không giới hạn sức chứa mỗi slot.

3. Cửa hàng. 

Cửa hàng là một tính năng giúp người chơi mua được những đồ vật như vũ khí, áo giáp, tạo tác, thuốc, mảnh đồ vật... Giá trị của từng món đồ vật là khác nhau giựa trên rank và vai trò của chúng.

Lưu ý, cửa hàng sử dụng một loại tiền tệ riêng là "coin". Bạn có thể thu thập chúng bằng cách hoàn thành nhiệm vụ hoặc tiêu diệt quái vật với xác suất ngẫu nhiên. Tiền thật không có tác dụng quy đổi ra coin.

4. Hệ thống thưởng - phạt.

Hệ thống sẽ giao cho người chơi những nhiệm vụ trong suốt quá trình phát triển. Kèm theo đó là phần thưởng và hình phạt. Nhiệm vụ càng khó, phần thưởng càng cao và hình phạt tương tự.

5. ???

Một tính năng ẩn người chơi chưa thể khám phá bây giờ.]

Dominic, người vốn lúc đầu đang băn khoăn và nghĩ rằng, hệ thống sẽ chỉ cho anh những quyền hạn yếu kém nhất để người chơi như anh phát triển.

Nhưng vấn đề xảy ra như thế này thì..

"Trời ơi, cái quái gì vậy!"