webnovel

KẸO BÔNG 520

奇幻言情
連載 · 15.3K 流覽
  • 12 章
    內容
  • 評分
  • NO.200+
    鼎力相助
摘要

Chapter 1Văn án

Văn án

" Anh Thương Kình! Em muốn ăn kem, anh dẫn tiểu Nguyệt đi ăn được không?", cô bé 5 tuổi tròn xoe đôi mắt lên nhìn

" Không được, anh rất bận", cậu bé 8 tuổi lắc đầu tiếp tục đọc quyển sách trên tay mình

" Hừ! Vậy em đi tìm anh tiểu Thành", cô bé giận dỗi nói

Nghe vậy cậu nhóc liền giữ chặt lấy tay cô bé, ngượng ngùng, "Đừng làm phiền anh Lập Thành, để anh đưa em đi"

Cô bé mỉm cười đắc ý, hôn một cái thật kêu lên mặt cậu nhóc

******

Mười bốn năm sau

Cậu nam sinh dồn nữ sinh nào đó vào góc lớp trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người

"Nguyệt Nguyệt, nhìn anh!", Ngụy Thương Kình gằn từng chữ

Cố Lâm Đình cảm nhận được sự giận dữ của anh, mặc dù vẫn chưa biết mình làm sai chuyện gì khiến anh tức giận nhưng cô vẫn cố lấy lòng, ngẩng đầu lên rồi mỉm cười với anh

" Anh Thương Kình, em không có lén anh bánh của học tỷ tặng anh, anh nhìn thử xem bánh còn nguyên mà", Cố Lâm Đình vô tội nói

"Chết tiệt!!", con nhóc này vẫn chưa hiểu rõ lòng anh sao?

你也許也喜歡

Thanh Kiếm Của Ánh Dương

Nơi miền Nam khô cằn và hoang vu, một vương quốc đằng sau bức tường băng vĩnh cửu luôn dậy sóng. Vương quốc của Rồng. Rồng, Những sinh vật uy nghiêm và huyền bí, nhưng lại bị nguyền rủa bởi thứ sức mạnh hủy diệt và tàn bạo. Ngọn lửa hung dữ của chúng nuốt chửng mọi sự sống trên đường đi. Một cuộc xung đột kéo dài hàng thập kỷ giữa miền Bắc và miền Nam, tựa một truyền thuyết xa xưa chưa từng được viết. Một truyền thuyết sinh ra vào thuở khai sơ của thời gian. Những con rồng, từng hung dữ, giờ đây lại trở nên khốn khổ tột cùng. Một lời nguyền giáng xuống trái tim khiến chúng mất đi khả năng cảm nhận được hơi ấm của sự sống, chịu đựng nỗi thống khổ của cái lạnh vĩnh cửu. Nỗi đau ấy đi theo da diết ngày đêm như ăn mòn chính bản chất của chúng, cả thể xác và tâm hồn. Irish, cũng không là ngoại lệ. Những cơn ác mộng ăn mòn tâm trí anh khi màn đêm buông xuống. Choáng ngợp bởi tuyệt vọng, Irish tìm kiếm một ánh dương, một sự giải thoát khỏi nỗi đau khổ của mình. Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, thế giới xung quanh anh dường như nghiêng trên trục của nó. Một sinh vật mỏng manh, thanh thoát, bộ lông trắng tinh khôi mềm mại như lông tơ của mây, mang theo một mùi hương ngọt ngào, dịu dàng, mang đến sự an ủi cho tâm hồn mệt mỏi của anh. Hành trình của một tâm hồn mong manh giữa thế giới hỗn loạn, tìm kiếm ánh sáng rạng rỡ của hòa bình. [Truyện slow burn, mid-angst, bạo lực]

KeoCin · 奇幻言情
分數不夠
10 Chs