webnovel

Reincarnated as a Holy Knight and the emperor rose from the dead

作者: Dajikaver
奇幻言情
連載 · 13.6K 流覽
  • 10 章
    內容
  • 評分
  • NO.200+
    鼎力相助
摘要

ĐTĐ ( Did ) là một cậu bé 13 14 tuổi bỉnh thường .sau khi bị bệnh chết cậu được Isekai đến năm 6 tuổi cậu vô tỉnh gặp một vài thứ kì cục cho đến khi kế một khế ước với một kẻ có thể xem như một bán thần một vị hoàng đế kiêu ngạo và ngạo mạn đã phải dùng chiêu trò ép cậu ký khế ước như một vài điều kiện nào đó mà hai bên hoặc một bên xem là phù hợp sau đó kẻ kia phải sống kí sinh trong người cậu sau đó liên kết sinh mệnh vì để sống tên kia đã thông đường ma lực của cậu từ đó ma lực lưu thông rồi cậu luyện tập được vào một trường ma thuật danh giá ở thủ đô sau này được đi chu du và được ghi danh lên sử thi ma thuật cùng người bạn của mình và nhận được danh hiệu thánh ma kị sĩ

Chapter 1Nghiệp

Không rõ nơi đây là đau nhưng chắc chắn nó là một chiến trường cuộc chiến này đã được hơn 200 năm lịch sử rằng tất cả sẽ ghi công khi một bán thần đá chết, khi hàng tá quân lính đang đuổi theo một kẻ duy nhất kẻ có mái tóc đỏ nâu có gương mặt khoảng 40 tuổi . thân hình cao lớn . hắn đang mang trên mình một bộ giáo và một cây đại trượng cùng vài bình ma lực hắn có vẻ đang bỏ chạy khỏi đàn quân kia , có vẻ khá mệt mỏi hắn nằm nghỉ một chút đã mệt rời khi chỉ mới 3 ngày chiến , tên cầm đầu một đàn quân đã nói hắn mang ánh mắt chứa đầy sự tức dận và thù hằn gầm miệng lên hét to vào mặt kẻ tên Vegas nói. " Vegas ! , tao buộc tội ác của mày sẽ bị tẩy sạch bằng máu của mày , dân và dân tộc của mày nữa , sai làm của mày sẽ lớn đến nỗi chúng tao có thể là tha thứ nữa , tao có thể nghe thấy hơi thở phì phò của mày mi từ vài dặm, từng bước chân của mi có vẻ như đã mơ còn đi được nữa còn đoàn hành quân của tao đang đánh chặn mày ở phía tây, mày tính làm cái đéo gì vậy chứ thằng khốn ? " Người bí ẩn đó rút từ đằng sau một cây cung được ghép và dính với nhau bằng xương sụn và dịch đen với phần dùng để bắn tên là sọ của một tiên tộc , dây cung là sụn cùng với dịch đen ( Hắc Dịch ) sau đó dùng ma thuật để tạo ra một mũi tên mang dáng của một chuỗi xích với một chiếc mỏ neo nó được cường hóa thủy thuật thổ thuạt và hỏa thuạt, sự hòa huyện tinh té của ma thuật dùng để áp chế thứ hỏa thuật của Vegas ,Thổ để nhốt hỏa , Thủy để dập tắt ngọn lửa của hắn ta còn ngọn lửa dùng để đốt hết Oxi cho sự đốt cháy của lửa chặn ma thuật lửa của Vegas , người bí ẩn đó sau đó đã bắn một tiễn xuyên tên đâm sượt qua tim của Vegas hắn gục xuống nằm hấp hối mà sắp chết mà nói. " Thằng lồn !, chỉ cần một giọt máu của tao còn sống tao vẫn sẽ chưa chết !! . Lời nguyền bất tử " Vegas vừa dùng một loại ma thuật lên chính mình một lời nguyền về sự bất tử thứ có thể ban đến sự sống vĩnh hằng cho đến khi thân thể chỉ còn là cát vụn, nó sẽ mang đến cơn đói, ngu dốt và sự thiếu minh mẫn hơn nữa sẽ mang đến sự cô đơn.

Người bí ẩn bất ngờ, không ngờ Vegas lại dám dùng đến thứ ma thuật đó , nó quá nguy hiểm đi, nhưng mà sẽ không sao vì sắp tới người bí ẩn đó sẽ xây nguyên một căn hầm để tống Vegas vào trong đó, đến mãi vì sau cho đến khi một giọt máu đến,

Chuyển cách đến hơn 281 năm sau tại một thành phố trước là cố dô của một quốc gia hiện nay là một thành phố càng thường để giao thương hàng hóa với các quốc gia khác trên mảnh lục địa này,một con bé ới 6 tuổi tên Carnel " họ Hoa hồng " một kẻ tương đối bình thường là một hình dáng được tái sinh của một kẻ đã chết từ thế giới song song với cái tên " Tân giới " con bé được chuyển sinh từ một thằng bé mới chỉ 13-14 tuổi hay gì thôi chết do bị đột quỵ và bệnh tim con bé đó trước chính là mọt người tên Đào Trọng Đức, một người Việt Nam vô tình được chuyển sinh trên giường bệnh sau khi chết khi thức dạy cô đã nằm trên một cái nôi nhỏ, xng quanh dó là khu ổ chuột trong thàn phố sa hoa lộng lẫy này , chuyển sinh vào một căn nhà nghèo cuộc sống khá khó khăn, tôi chỉ là nhiều ma lực một cách bất thường hơn một chút, nhưng chẳng sử dụng được thứ ma thuật nàovà bị mọi người xem thường nhất là đám trẻ hư quý tộc loắt choắt vài tuổi một chút khi chúng được chọn trong một cuộc tìm tài năng trẻ của hoàng tộc quốc gia này , hằng ngày cứ thế sống một cuộc sống bình thường tới mức tầm thường cho đén khi, nó bị đẩy vào một cái cỗng rãnh nối vài chục vài trăm mét dười mặt đất một hầm đá lạnh lẽo đang xích một thứ gì đó mang hình dáng da bọc xương, anh mắt hắn đang lóe lên một tia lửa mặc dù đang bị ngâm ở trong nước , hắn có vẻ như cảm nhận dược một mối liên kết mạnh mẽ, một mối liên kết máu mủ ruột thịt thì còn gì tốt hơn nữa chứ ?, không chỉ thế hắn còn cảm nhận dược thứ ma lực bất thường dù chỉ một chút, ma lực phát tán từ con bé thực sự nhiều, cái bụng dói đã lâu chưa dược ăn na lại dược ăn một lần nữa, trong khi đó con bé ( Đức) vẫn đang lăn dưới rãnh cho đén khi rơi xuống một khoang nước hôi thối kinh tởm làm nó ọe mặc dù 6 tuổi nhưng may mà lúc trước vẫn biết bơi nên không sao, thứ nó suy nghĩ bây giờ lên kiểu gì đay ? suy nghĩ một lúc có vẻ như chỉ có thể bám lên các ô gạch nhưng xa quá,

Oử một diễn biến khác sau dưới nước kia là cơ thể ô uế đang bị nguyển của " ai đó ? " hắn dứt tung xích ra, hắn cười nhẹ mặc dù nụ cười này không còn là nụ cười chỉ là hộp sọ thôi hắn nói " Một giọt máu, đã lâu lắm rồi " hắn cố bới lên nhưng vết thương khi xưa vẫn còn cứ chật vật mà bơi lên, còn tình hình mặt nước Carnel đang duối sức, rồi cứ thế mà chìm xuống, Carnel nhìn xung quanh ở mặt nước mù ờ chẳng thể nhìn gì nhiều chỉ là rác thải trôi xuống đã có một thứ sinh vật kỳ quái với bộ nhá kinh khủng đanh khè ra như muốn đớp, rất may có thứ gì đó đã bắn xiên thứ gì đó qua mắt thứ ấy, mà làm nó lăn quay ra, nhưng nó vẫn đang chìm xuống cho đến khi một thứ gì dó vỡ vụn và khô ráp nắm lấy chân nó, một cái bóng chui vào trong thân hình nhỏ bé đấy, cái thân to vật vã chui vào làm họng con bé đau ráp đến mức nó bất tình vì mệt sau khoảng vài giây chật vật kéo thứ kia nhưng không thành công, cứ thế lại lịm đi trong làn nước, Carnel dậy khi mình đang năm tại một đường cống chỉ vài cen ti mét nữa có thể làm cô ngã lần hai,cô nhìn xung quanh thân thể mình không có vết thường nào nhưng sao trông lạ lắm, sờ mó lung tung từ dưới lênchẳng có gì cả nhưng không sao vậy là may rồi , nhưng cô cứ cảm thấy là lạ ở mắt trái, là những tiếng xì xào về một cái gì đó,bổng nhiến một con mắt den trồi lên từ mắt trái của cô được nối bằng những miếng thịt vụn đã ôi thiu kế đến là thứ ấy mọc một cái miệng nó nói " xin chào " nó làm cô sợ hãi mà nhìn , cuối cùng tên kia đã phải nói " Tao đã cứu mạng mày đó con nhóc " Carnel suy nghĩ làm cô liên tưởng đến một thứ, và bắt đầu liên kết các chuỗi sự kiện lại " ngươi là người đã giúp ta ? Ư " Thứ ấy nhìn rồi gật đầu xong có vẻ đắc ý rồi cười nói " đúng rồi con nhóc" thứ ấy đang lắm gì đó nó tạo ra một cây bút lông và một con dao, con Carnel nói " cảm ơn " nhưng nó thấy gì đó thứ ấy nói " nếu ta đã cứu ngươi rồi thì nên cảm ơn bằng cái gì đó chứ ? " Con bé suy nghĩ một vài giây rồi nói " vậy cảm ơn bằng thứ gì ? " thứ ấy lại nói " ta muốn một khế ước và một thứ gì đó , à một bàn tay , tao có thể ở trong đó được chứ ? " Carnel nói không, tại sao tôi phải làm chứ?, cái thân thể ngọc ngà này không thẻ dùng được , thứ ấy có vẻ cáu gắt nên nó dùng con dao kia uy hiếp bằng vũ lực, thứ ấy nói, vậy ký hay muốn chết ?, Carnel sợ hãi nó muốn sống ở đây thế giới mới này, nhưng mà chẳng thể phản kháng ,nó gật nhẹ làm thứ ấy trong mắt cô nở một nụ cười nó lấy con dao chặt đứt tay cô rồi lấy bút dùng máu dang chảy ra cùng với nước bọt của mình xong nó viết khế ước dưới sàn , cuối cùng từ con mắt trái thứ ấy chui ra rồi thay thế cái tay kia , còn cái tay vừa dứt đã biến thành cát bụi rồi được đắp lên như áy một cánh tay kỳ quái đã xuất hiện xong nó bị bóp méo rồi như một cái tay bình thường, chỉ khác là nó có một cái miệng thân thể hơi tê dại một chút.

Carnel nhìn xem, nó nghĩ rốt cục là sao sau đó một âm thanh từ đầu nó vang lên " chào , vẫn là ta đây , cánh tay giờ là ta , ngươi là ta " Thứ ấy sử dụng cái gì đó là một mối liên kết thân thể để nói chuyện ,Carnel suy ngĩ một hồi phải chăng rất giống mấy bộ Anime không ?, dù gì cũng đến đây dược sáu năm rồi vẫn chưa có một thứ sức mạnh nào chẳng lẽ đây là sự sắp đặt " có vẻ như đọc được tâm trí nó nó, tao có thể ban cho ngươi sức mạnh nhưng ngươi phải cho ta ăn ma lực của ngươi, được chứ máu nhỏ " Carnel đồng ý bằng một cái gạt vì đây có thể là dấu mốc quan trọng của cuộc đời mình , Khế ước đã thành công vậy nên hầu như thứ gì là ột phần cơ thể của Carnel nó cũng làm được, nó định làm gì dó nó nói với con bé " tao sẽ thông đường ma thuật cho mày " rất nhanh có một cảm giác gì đó cứ như là đang tắm trong một cái bồn tắm vậy con bé quơ tay lung tung như đang bieur diễn cái gì đó rất nhanh mất 23 giây nó bắn dược một hỏa ma thuạt cỏ tên lả " Thắp sáng " ma thuật lửa dễ học nhất nó chỉ có sức nóng khoảng một cây lến, điều này con bé đã học lén dược ở trong một vài lễ thanh tẩy chỉ quần quơ tay múa chân và nói thầm tên của nó, Carnel thử sức mọt chút nhưng rất nhanh đã hết ma lực, Carnel chán muốn đi lên nhưng chả biết lên như thế nào nó hỏi thứ ấy rằng " liệu chúng ta có thể lên được chứ ? " Thứ ấn làm cái gì đó có vẻ khác với lúc nãy nó làm dài các ngón ra ròi làm cái cái khe, làm mất khhoangr 13 phút để thật sự trèo lên dược, trên dường di tôi dã gặp rất nhiều bé chuột nhện gián và một số thứ khác, cuối cùng cũng lên nhưng thân thể này đã bị vấy bửn bới nước cống và rác thải rồi có lẽ chúng ta leen đi bộ về.

Carnel đi theo lối cũ về một góc xó trong khu ổ chuột hơi xa nhưng nơi đây rất yên bình nhất là so với các khu khác, Carnel bước vào ăn nhà xập xề trên sàn gỗ lỏng lẻo giờ khá bửn con bé rặt rũ tắm rửa một tí trước khi cả nhà nghĩa là bố và mẹ về cả thằng em nữa, cô cũng tranh thủ làm thức ăn dù gì đây cũng chiều rồi tiếng nữa họ sẽ về thôi, khi làm xong Carnel lấy cái gì đó đạy lại tránh ruồi muỗi và về giường của mình ngủ tí sẽ dạy vậy.

Sau 1 tiếng thằng em cô đã về trước vài phút sau mẹ về vậy nên mẹ cô đã kêu thằng em lay cô dạy để ăn trước, cô bị lay dạy thức ngay tức khá mệt mỏi, cô dứng lên hơi choáng tí rồi ra ăn sau khi mẹ bày đồ ăn sẵn ra, ăn xong Carnel đi ra rồi về phòng chung của cô và đứa em cô lôi một cái gì đó ra, là một cuốn sách về ma thuật có vẻ như khá cũ và cổ, Carnel mở ra rồi bắt đầu đọc các ma thuật về lý thuyết và lý thuyết khi thực hành, Hỏa cầu, Thùy cầu và một số ma thuật cơ bản khác cứ thế vừa đọc vừa ngủ rồi gục mặt xuống quyển sách,ngủ chút vậy.

你也許也喜歡

ĐÊM HỖN LOẠN

“Ta có thể biến ngươi thành bất cứ thứ gì. Vậy, ta nên biến ngươi thành cái gì đây?” Với giọng nói trở nên dịu dàng hơn, hắn hỏi lại, rồi nhẹ nhàng gạt tóc bết dính trên vầng trán tròn của cô. “Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta thật lòng với một kẻ thấp hèn như ngươi sao?” Cô giật mình, siết chặt hai bàn tay trắng bệch, tránh né ánh nhìn của hắn. Thấy ánh mắt lo lắng đang dao động, một nụ cười lạnh nhạt hiện lên trên môi của Ji Hak. “Ngươi đúng là đồ ngốc. Ngươi đã biết rõ rồi, phải không? Ngươi biết ta là ai rồi.” “Vâng, tôi biết.” “Nói đi. Ta là ai?” Ngón tay hắn, sau khi vén tóc cô ra sau vành tai, nhẹ nhàng di chuyển qua cằm rồi dừng lại ở phía dưới cổ họng, nơi nhịp đập của mạch máu hiện rõ. Khi hắn từ từ siết chặt ngón tay để ép cô nhìn thẳng vào hắn một lần nữa, cô hít thở sâu, đôi gót chân hơi nhón lên. “Ta có thể biến tỷ ngươi thành bất cứ thứ gì.” Trong mắt người phụ nữ, một thứ gì đó đã sụp đổ. Những ngôi sao từng lấp lánh trong đôi mắt sâu thẳm như bầu trời đêm của cô bỗng tắt lịm, thay vào đó là khoảng trống tối tăm vô hồn. Ji Hak buông tay khi thấy ánh mắt đen láy ấy dần dần lụi tàn, không còn tránh né ánh nhìn của hắn nữa. Cô sẽ không chạy trốn nữa. Hắn biết điều đó theo bản năng. Cảm giác như có một dòng nước âm ấm đổ tràn vào trong, đây chính là ham muốn. Nhưng không phải là dục vọng cuồng nhiệt như một cơn lũ đột ngột. Đúng rồi, đây là khát vọng. Ngay khi hắn thừa nhận điều đó, lòng tham muốn chiếm hữu toàn bộ thế giới của cô gái này dâng trào mãnh liệt. “Nếu ta không thể có ngươi... thì chỉ còn cách phá hủy ngươi.”

nocnocne · 奇幻言情
分數不夠
29 Chs