Nói đến đây, Hạ Lăng cũng đã nắm được đại khái chuyện là như thế nào rồi.
Có lẽ là nhóm fan đó ngứa mắt Hạ Vũ nên đã lôi hết thủ đoạn ra để tra tấn cô ta, cuối cùng tra tấn đến chết.
Cô hơi thổn thức, không ngờ Hạ Vũ tính kế người khác cả đời, kết quả là người ác tự khắc có kẻ ác trị: "Chuyện như vậy mà trong tù không có ai quản sao?" Hạ Lăng hỏi.
Cố Lâm cười khẩy: "Ai quản chứ? Cai ngục cũng có fan của cô, bình thường không tìm bọn tôi gây phiền phức đã là tốt lắm rồi, trông thấy bọn tôi bị tra tấn chỉ thiếu điều chưa vỗ tay khen hay thôi! Tôi cho cô biết, đám fan của cô đều là súc sinh, đều là cá mè một lứa! Chờ tôi mãn hạn từ được thả tự do, tôi nhất định sẽ bảo ba tôi trừng trị bọn họ!"
Cô ta càng nói càng kích động, hận không thể bổ nhào qua lớp kính để xé nát Hạ Lăng ra.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com