Lúc trước, sau khi Cố Lâm hại chết hai đứa trẻ mồ côi, cô ta lập tức bị tống vào tù, cũng không biết bây giờ như thế nào?
Hạ Lăng lại đi thăm tù, lần này là thăm Cố Lâm.
Lúc Cố Lâm được đưa tới phòng thẩm vấn, cô ta mặc bộ quần áo tù hơi cũ, nước da vốn mịn màng giờ đây đã khô quắt, vàng bủng, gương mặt vô cùng hốc hác, dưới mái tóc ngắn khô xơ xác rối bù là đôi mắt to đến đáng sợ, nhưng lại tối tăm không có hồn. Qua lớp kính, cô ta ngồi xuống đối diện với Hạ Lăng, vẻ mặt đờ đẫn.
Hạ Lăng hỏi: "Sao cô lại trở thành như thế?"
Cô cả nhà họ Cố trong trí nhớ để ý đến dung mạo của mình biết dường nào, dù đi bất cứ chỗ nào cũng phải mang theo xịt khoáng và cái gương nhỏ để dặm lại lớp trang điểm, không cho phép bản thân có chút khuyết điểm nhỏ nào. Còn bây giờ thì sao? Tưởng như hai người vậy.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com